Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 88
Cập nhật lúc: 2024-10-20 11:40:41
Lượt xem: 8
Không ngờ dg lại là hai đứa cháu trai rẻ tiền của cô.
Cô thật sự không thể chịu nổi tiếng ồn bên tai, dứt khoát nói với Lục Mạn Hương một câu: "Chị cứ làm việc trước đi, em đến chờ chị ở nhà hàng quốc doanh mà chị nói."
Nói xong thì đi ra ngay, không quay đầu lại.
Lúc đi ra ngang qua bên ngoài, thấy mụ già không chịu được tiếng khóc của hai đứa cháu, cho một hộp đồ hộp, hai đứa nhỏ lập tức tranh giành nhau như hai con khỉ. Kết quả là cướp lấy được cái hộp đã vỡ nát, lại khóc lóc náo động anh đ.ấ.m một phát, em đ.ấ.m một phát.
Lục Mạn Mạn vừa nhìn đã choáng váng đầu óc.
Nếu Lục Mạn Mạn không tận mắt nhìn thấy, cô sẽ không thể tưởng tượng được rằng chị gái ruột của nguyên chủ lại sống một cuộc sống sau hôn nhân ồn ào và hỗn loạn như vậy.
Mẹ chồng ích kỷ cay nghiệt, con cái thì không lễ phép làm cho người ta khó chịu, còn chồng thì vẫn chưa biết như thế nào nữa.
Con người trải qua cuộc sống như vậy được sao? Lục Mạn Mạn gần như chạy trốn khỏi nơi đó, đến nhà hàng quốc doanh và gọi bừa hai món ăn rồi từ từ đợi Lục Mạn Hương.
Có thể thấy rằng Lục Mạn Hương phải rất khó khăn mới có thể ra khỏi cửa, nhưng cô ấy vẫn cố gắng mỉm cười khi nhìn thấy em gái ruột Lục Mạn Mạn, nhìn thấy không có chân giò trên bàn, cô vội vàng gọi nhân viên phục vụ đưa món chân giò lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/88.html.]
Lục Mạn Mạn ngăn cô ấy lại: "Bây giờ em không thích ăn những thứ đó nữa, quá nhiều dầu mỡ."
Lục Mạn Hương tuyệt đối không thể tưởng tượng được tại sao vẫn có người chê dầu mỹ, thịt không phải càng có nhiều mỡ mới càng ngon hay sao?
Cô ấy chần chừ một chút rồi nói: "Chị có mang theo tiền, có tiền để mời em ăn chân giò..."
Lục Mạn Mạn sửng người trong giây lát: "Lần sau đi, còn chưa ăn hết thức ăn trên bàn."
Lúc này Lục Mạn Hương mới chịu thôi.
Lục Mạn Mạn đến đây tìm chị gái của nguyên chủ, ý định ban đầu là muốn nói với cô ấy về sự tôn tại của bức tranh, bàn bạc xem có thể cất giữ lại, đợi sau này có giá trị cao hơn rồi hãy bán nó.
Nhưng với hoàn cảnh gia đình cô ấy như thế này, nếu biết có bức tranh như vậy, liệu cô ấy có sốt ruột bán đi để lấy tiền cải thiện cuộc sống hay không?
Nếu mà như thế thì quá là đáng tiếc.
Hơn nữa, không biết chừng tiền có thể bị mẹ chồng vơ vét hết cũng nên, đến lúc đó cô ấy thậm chí một xu cũng không lấy được.
Lục Mạn Mạn nghĩ đi nghĩ lại rằng có Chu Nghiêm Phong đang để mắt đến cô, dù thế nào thì cô cũng không thể giữ nó làm của riêng.