Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 533
Cập nhật lúc: 2024-11-02 07:49:06
Lượt xem: 0
Chắc chắn Chu Nghiêm Phong cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm một lần nữa, nên mới nói muốn một cuộc sống ổn định hết lần này đến lần khác. Lục Mạn Mạn tới giờ mới hoàn toàn sáng tỏ thông suốt.
Thực ra cô là một người trong cuộc đầy mơ hồ. Nghĩ lại xưa nay, Chu Nghiêm Phong luôn nhắc đi nhắc lại trong thư chuyện mong cô yêu anh nhiều hơn một chút. Anh bảo cô cân nhắc điều này, điều kia, chỉ vì anh không dám chắc cô yêu anh, không còn tin tưởng vào tương lai của cả hai. Nếu cô muốn tháo gỡ được nỗi khúc mắc trong anh, để anh biết cô yêu anh, vậy thì mọi chuyện đã tốt rồi.
Bùi Cẩm nói: "Đúng vậy, đừng nói những lời lý trí đó trước mặt anh ấy nữa. Thật sự giống như d.a.o đ.â.m vào tim người khác vậy. Em hãy dỗ dành anh ấy đi, cưa được người ta về tay đã rồi hãy tính." Lý Tri Phương nghe cũng thấy lời cô ấy nói có chỗ đúng mà cũng có chỗ sai, vẫn dặn dò Lục Mạn Mạn lần nữa: "Dỗ dành anh ấy cũng đâu có sai, đàn ông cũng cần được dỗ dành. Nhưng em nhớ kĩ đấy, trong chuyện tình cảm vẫn phải chân thành mới được. Người ta bảo yêu nhau thì dễ mà gần nhau thì khó. Hai người muốn bền lâu thì nhất định phải nỗ lực cho đi, thấu hiểu lẫn nhau, bao dung cho nhau."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/533.html.]
Lục Mạn Mạn lắng nghe, ghi nhớ lời khuyên. Thấy trời không còn sớm nữa, cô gọi thư ký sắp xếp việc chuẩn bị đồ cứu trợ cho vùng bị động đất đâu vào đấy, sau đó đãi Bùi Cẩm và Lý Tri Phương ăn trưa.
Sau khi ăn xong, thư ký báo đã chuẩn bị gần xong, Lục Mạn Mạn định lên đường tới vùng bị động đất. Nghe xong lời phân tích của hai người bạn, cô đã nhận ra vấn đề nằm ở đâu. Thực sự, cô không thể chờ đợi được nữa; nghĩ đến ông xã mình đang có đau khổ trong lòng như thế, cô không muốn anh cứ một mình suy nghĩ lung tung nữa.
Bùi Cẩm hiếm khi ghé thăm, nếu không đưa cô ấy đi dạo một vòng thì thôi, nhưng ít nhất cũng phải cùng ăn một bữa cơm đã chứ. Trong bữa cơm, Bùi Cẩm thấy cô bồn chồn đứng ngồi không yên, đã đoán ra được suy nghĩ của cô từ lâu. Nhưng Bùi Cẩm hơi có chút sở thích ngược đời, còn cố ý kéo dài thời gian để quan sát thái độ gấp gáp của cô. Có điều, sau khi ăn xong cô ấy cũng tha cho cô lần này: "Thôi được rồi, cần làm gì thì làm đi, khỏi cần phải tiếp chị nữa, có Tri Phương đây rồi." Cô còn nói: "Chờ tin vui của em đó."