Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 454
Cập nhật lúc: 2024-10-30 12:49:18
Lượt xem: 2
Chu Nghiêm Phong chưa bao giờ nghe Lục Mạn Mạn nhắc tới cha mẹ mình. Cô im lặng cũng chỉ có hai lý do và trong lòng anh đã đoán được khá nhiều. Đây là lần đầu tiên anh nghe cô nhắc đến mẹ vợ. Đôi mắt Lục Mạn Mạn khi đó sáng ngời, giọng nói hớn hở và nhẹ nhõm như xuất phát từ trái tim, có thể cho thấy rằng cô khá gắn bó với mẹ.
Anh sững sờ một hồi lâu rồi mới ôm cô xuống giường, hôn lên môi cô và nói: "Chồng sẽ cố gắng hơn nữa để đáp ứng đủ nhu cầu của em nhé... và cũng để mẹ em yên tâm."
Lục Mạn Mạn mím môi cười, đi đến trước gương và nhìn vào đó. Quần áo cô đang mặc quả thực rất nhẹ nhàng, đột nhiên cô lại muốn anh buộc tóc cho mình. Chỉ để giành được nụ cười của cô, anh phải học cho tốt vào!
Lục Mạn Mạn có rất nhiều yêu cầu. Đừng buộc quá đà, chỉ cần tùy ý cột lên lại được, trông sẽ bồng bềnh và nhẹ nhàng. Phần sau đầu thì phải phồng lên trông mới đẹp, đặc biệt là phải có vòng cung, phần đuôi ngựa thì phải cao một chút.
Chu Nghiêm Phong loay hoay mãi, hết cầm rồi lại nắm, cuối cùng cũng thành công buộc tóc cho Lục Mạn Mạn một cách tinh tế. Cô đứng trước gương, chỉnh sửa lại một chút, nhìn vẻ ngoài ngây thơ trong sáng của mình, trông hệt như một nữ sinh dịu dàng. Chu Nghiêm Phong đứng bên cạnh ngắm nhìn đầy hài lòng, chẳng khác nào ngắm một nàng công chúa. Sau đó, anh dịu dàng dẫn cô xuống lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/454.html.]
Khi xuống tầng dưới, Lục Mạn Mạn cảm giác như mình đã quên điều gì đó. Nguyên liệu nấu lẩu đã bày sẵn, nồi lẩu trên bếp ga đang sôi sùng sục, lão gia và Chu Bỉnh đã ngồi vào bàn, lão phu nhân và dì Điền vẫn đang ở trong bếp, không rõ đang làm gì, còn Chu Chi Chi thì không thấy ở phòng khách.
Lục Mạn Mạn đi vào bếp xem thử. Bà lão đang ngồi xổm, nhẹ nhàng dỗ dành đứa cháu gái nhỏ: "Bà nội sẽ nấu nước lê cho cháu uống nhé, ngon lắm luôn!"
Dì Điền cũng góp lời: "Đúng đấy, uống nước lê sẽ mát cổ họng sau khi ăn lẩu."
Chu Chi Chi cúi đầu không nói, nhưng khi thấy Lục Mạn Mạn bước vào, mắt cô bé sáng lên, reo lên một tiếng trong trẻo: "Thím!"
Lục Mạn Mạn rất thích đứa cháu nhỏ này, liền bước đến xoa nhẹ mái tóc mềm mượt trên đầu cô bé, dịu dàng hỏi: "Có chuyện gì vậy cháu, nói cho thím nghe nào."
Chu Chi Chi e thẹn, còn ngại ngùng không muốn nói ra. Lão phu nhân vỗ nhẹ vào m.ô.n.g cô bé, bảo: "Thím đã hỏi rồi mà còn ngại ngùng gì nữa, mau nói cho thím nghe đi."