Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 429
Cập nhật lúc: 2024-10-30 11:58:20
Lượt xem: 5
Sắc trời đã không còn sớm khi Lục Mạn Mạn hoàn thành công việc và rời khỏi nhà máy. Giám đốc Từ còn nhờ thư ký lái xe đưa cô về Tiểu Dương Lâu. Sau một năm kinh doanh, tiệm làm đẹp và tiệm cắt tóc của cô dường như đã mất đi độ nóng với khách hàng, nhưng xưởng may mặc đã khôi phục lại trật tự sản xuất và bắt đầu chạy theo xu hướng thời trang, cho ra mắt các mẫu quần áo mới.
Xung quanh đèn đuốc sáng trưng, công nhân ở xưởng vẫn chưa tan làm. Khi trở về, Lục Mạn Mạn đi một vòng quanh xưởng, bản thiết kế kiểu dáng trang phục, chất lượng vải hay tiêu chí sản xuất đều đã được cô kiểm tra kỹ lưỡng. Cô chỉ cho phép xưởng sản xuất khi đã đối chiếu mọi thứ, bên cạnh dây chuyền sản xuất luôn có Thái Châu túc trực quan sát, nên cô cảm thấy rất yên tâm. Sau khi nhìn tiến độ sản xuất một chút, cô dặn Thái Châu nhớ đóng tắt điện và khóa cửa cẩn thận khi tan làm, rồi mới rời đi.
Chiếc Citroën CX đáng yêu mà cô đã lái thử đang đỗ ở sân trước nhà. Có rất nhiều người vây xem, nhưng cô lại chưa có dịp ngắm nghía nó kỹ lưỡng, vì vậy khi đi ngang qua, cô đã dừng chân thưởng thức chiếc xe một hồi lâu.
Quả thật là một chiếc xe rất đẹp. Dáng thân xe thấp đến lưng, thiết kế hoàn hảo kết hợp giữa sự thời thượng và sự lãng mạn của nước Pháp. Dù xét theo mắt thẩm mỹ của nhiều năm sau, chiếc xe vẫn cực kỳ sang trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/429.html.]
Ghế ngồi bên trong được bọc bằng da và nội thất hoàn toàn làm bằng nhôm cứng cáp, ở thời đại này mà độ xa hoa lại cao đến vậy, trang trí cũng rất xinh đẹp. Nói tóm lại, chiếc xe này của cô hoàn toàn đánh bại những mẫu xe cùng thời vào lúc này.
"Kiếm tốt tặng anh hùng, xe sang trao người đẹp," cô thầm nghĩ trong lòng.
Lục Mạn Mạn không thể không thừa nhận trình độ hiểu vợ của ai đó. Đến việc mua xe mà cũng biết ứng theo sở thích về ngoại hình của cô, thật khiến lòng cô mở cờ. Bỗng nhiên nhớ đến nụ cười toét lựu của mình theo mô tả của giám đốc Từ, lúc ấy cô chỉ cười không đáp lại, trong lòng nửa tin nửa ngờ. Cô tranh thủ vào xe, lấy gương nhỏ ra soi thử... Đúng thật là rất giống quả lựu toét vỏ, đến mức mà hạt lựu sắp rơi hết ra ngoài.
Vài ngày sau, cô lại bắt đầu bận rộn. Sau một năm kinh doanh, tiệm làm đẹp và tiệm cắt tóc của cô dường như đã mất đi độ nóng với khách hàng, nhưng xưởng may mặc đã khôi phục lại trật tự sản xuất, bắt đầu chạy theo xu hướng thời trang và ra mắt các mẫu quần áo mới.