Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 411

Cập nhật lúc: 2024-10-30 11:35:43
Lượt xem: 2

Lục Mạn Mạn khẽ gọi Thái Châu: “Anh Thái, gọi thêm hai người, đưa người kia lên đồn công an trước, cứ báo là tội bắt cóc trẻ em.”

Thái Châu, sau khi mướt mồ hôi đuổi bắt hai đứa trẻ phá phách, nghe vậy thì sững người. Nhưng lập tức anh hiểu ý, bèn nhanh nhẹn quay ra gọi hai thanh niên khỏe mạnh của xưởng may, tranh thủ lúc Từ Hòa Bình không cảnh giác, bắt chéo hai tay anh ta ra sau lưng.

Từ Hòa Bình sửng sốt, kêu lên: “Các người muốn làm gì?”

Thái Châu nghiêm mặt: “Anh tự ý đưa con nhà người ta đi, cha với bà nội chúng tìm không thấy, gấp lắm rồi. Anh làm vậy là phạm pháp, phải giải thích với công an thôi!”

Từ Hòa Bình hoảng loạn phân bua: “Tôi chỉ vì Mạn Hương thôi, cô ấy nhớ các con mà!”

Thái Châu khẽ cười lạnh: “Vậy thì lên đồn công an mà nói.”

Lục Mạn Hương ngồi im, mắt khẽ cúi xuống. Cô hiểu rõ Từ Hòa Bình đưa hai đứa trẻ đến không phải vì thương cô nhớ con, mà chỉ là cái cớ để tiếp cận. Anh ta thừa biết hai đứa trẻ đến sẽ gây thêm rắc rối, vậy mà vẫn làm, tâm tư này chẳng tốt đẹp gì. Cô không để ý đến anh ta, nhưng khi nhìn hai con mình ăn uống vội vàng, lòng cô không khỏi nhói đau. Chúng là cốt nhục của cô, nhưng lại phải sống trong cảnh thiếu thốn, ngay cả ngày Tết cũng không có quần áo mới.

Cô dịu dàng nhắc: “Tiểu Quân, ăn từ từ thôi. Tiểu Siêu, con đừng dùng tay mà ăn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/411.html.]

Thái Châu đứng bên, cũng thấy không đành lòng.

Lúc ấy, Lục Mạn Mạn ngồi xuống cạnh hai đứa trẻ, dịu dàng hỏi: “Các cháu thấy chỗ dì thế nào, có thích không?”

Hai đứa trẻ miệng nhồm nhoàm trả lời: “Thích lắm ạ!”

Lục Mạn Mạn cười nói: “Vậy nếu các cháu ở lại đây với dì, dì sẽ lo cho các cháu học hành, mỗi ngày cho ăn thịt kho tàu, Tết còn có quần áo mới. Các cháu thấy sao?”

Nghe đến đó, cả hai mắt sáng lên, một đứa liền nói: “Dì ơi, cháu muốn làm con của dì!”

Đứa còn lại cũng hớn hở nói theo: “Cháu cũng muốn làm con của dì!”

Thái Châu nhìn mà đỡ trán, ban nãy vừa thấy chút đồng cảm, nay tan biến hết. Trong khi đó, Lục Mạn Hương nước mắt tuôn rơi, cảm xúc không kìm nén nổi.

Lục Mạn Mạn, ngược lại, vô cùng hài lòng. Cô quay sang an ủi chị gái: “Chị à, hai đứa nhỏ thật ra rất tốt, nhìn rất hiểu chuyện, chỉ là bị cha và bà nội dạy hư thôi. May là chúng còn nhỏ, uốn nắn lại cũng không muộn. Em thấy chị cũng chẳng nỡ rời xa chúng. Chi bằng cứ đưa hai đứa về đây nuôi đi!”

 

Loading...