Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 255
Cập nhật lúc: 2024-10-26 17:54:17
Lượt xem: 9
Khi đèn trong phòng làm việc của Chu Nghiêm Phong được bật lên, Lục Mạn Mạn chớp chớp hàng mi dưới ánh đèn ấm áp trong phòng, uể oải ngồi dậy.
Ánh mắt cô rơi vào cánh cửa đóng chặt, khóe môi hơi cong lên thành một nụ cười.
Khi Chu Nghiêm Phong quay lại phòng lần nữa, anh nhìn thấy người phụ nữ quấn trong chăn nửa nằm trên giường, lơ đãng lật giở một cuốn tạp chí.
Không có được mới có thể nhớ thương, Chu Nghiêm Phong siết chặt ngón tay buông thống bên người, sau đó vẻ mặt lãnh đạm: "Sao còn chưa ngủ?"
Lục Mạn Mạn ngước mắt lên, mặt mày anh đã trở lại như bình thường, nhưng trên quần có vài vết ướt, giống như vừa mới tắm xong, trên tay anh đang cầm một túi nước ấm.
Nói là xử lý tài liệu, nhưng trên thực tế chỉ ra ngoài có nửa tiếng, mà có rất nhiều việc có thể làm trong nửa tiếng.
Cô nhìn dò xét một vòng, ném cuốn tạp chí đi: "Chân lạnh quá, không ngủ được."
"Dùng cái này."
Chu Nghiêm Phong cầm túi nước ấm trong tay, đi tới cúi người vén một góc chăn, nhét vào dưới chân cô.
Lòng bàn chân lập tức cảm thấy ấm áp, Lục Mạn Mạn hỏi: "Dì Điền đổ cho à?"
Chu Nghiêm Phong thần sắc bình thường: "Dì Điền ngủ sớm rồi, tôi đổ cho em."
Lục Mạn Mạn nhìn anh: "ồ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/255.html.]
Anh nhanh chóng đến thu dọn đống tạp chí mà cô vứt sang một bên cạnh giường, sau đó tắt đèn nằm xuống giường.
Lục Mạn Mạn nằm lặng lễ trong bóng tối.
Không quá hai phút sau, anh mới động đậy: "Còn lạnh không?" Lục Mạn Mạn chưa kịp nói gì, anh đã gửi cho cô một lời mời: "Nếu lạnh thì nằm gần tôi chút."
Lục Mạn Mạn thật muốn cười lớn, trước mặt cô trắng trợn làm con mồi, chẳng phải là tự đào mồ chôn mình sao?
Cô không ngại chơi với anh, để anh học hỏi thêm chút kiến thức.
Cô nghiêng người, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể anh, lễ phép nói: "Ngủ bên cạnh anh thật ấm áp, cám ơn."
Chu Nghiêm Phong trong bóng tối liếc nhìn cô một cái: "Không có gì."
Lục Mạn Mạn nhìn trần nhà nói: " Vừa rồi em cẩn thận nghĩ lại những lời anh nói, trong đầu em đúng là toàn suy nghĩ đen tối."
"Em là con gái, có những suy nghĩ như vậy có tốt không?"
Cô quay người sang một bên, chống hai tay xuống mặt, hơi hếch cằm lên nhìn anh hỏi.
Chu Nghiêm Phong dường không nghĩ tới cô sẽ thẳng thắn hỏi vấn đề này, dừng một chút nói: "Không có gì không tốt."
Anh ấy nói: "Con người có những cảm xúc tự nhiên. Có người nghĩ nhiều, có người nghĩ ít. Chỉ cần không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, em suy nghĩ nhiều hay ít cũng không thành vấn đề."