Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 191
Cập nhật lúc: 2024-10-24 14:20:41
Lượt xem: 5
Chu Nghiêm Phong nhàn nhạt ậm ừ, nhưng lúc này cũng không có ý định rời đi, anh đút hai tay vào túi quần, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Chồng cô ta bị bắt giam, mẹ chồng nhất quyết theo đến đồn công an, khóc lóc am ĩ cũng không có kết quả, không chừng sẽ đem hai đứa nhỏ đi bệnh viện làm loạn, sợ một mình em ở đây không ứng phó nổi, tôi đã gọi Tiểu Từ tới, cũng đã liên hệ người của hội phụ nữ nông trường, chờ bọn họ đến rồi tôi đi cũng không muộn."
Anh liếc nhìn đồng hồ đeo ta: "Nào, để chị em nghỉ ngơi một chút, chúng ta đi ăn cơm."
Lục Mạn Mạn không ngờ anh đã sắp xếp hết tất cả, nghe anh nói đến chuyện ăn uống, cô mới nhớ tới trừ bữa sáng ở nhà ra, tới bây giờ cô bận rộn đến mức chưa có hạt cơm nào vào bụng.
Cô thực sự rất đói bụng.
Cho dù không đói đi nữa cũng phải mang cơm về cho chị gái nguyên chủ.
Cô hất tóc: "Vậy đi thôi."
Có bệnh nhân đang nằm trong bệnh viện, hai người cũng không đi xa được, Lục Mạn Mạn nhìn thấy trong con hẻm bên cạnh có một quầy hoành thánh nhỏ, vừa mới mở hàng chưa có ai ở đó, có một cái bàn nhỏ và hai cái ghế, bên cạnh có một cái nồi bắc trên bếp, bên trong nước dùng sền sệt đang sôi sùng sục, chắc là ninh xương heo, còn chưa tới gần đã ngửi được mùi thơm ngây ngất.
Chủ quán là một ông lão, Lục Mạn Mạn thấy người ông cụ giản dị mà sạch sẽ, trên tay đeo bảo hộ, móng tay cắt tỉa gọn gàng nên quyết định dừng lại ở đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/191.html.]
"Ông ơi cho cháu hai bát hoành thánh."
Ngay khi cô đang định lấy khăn tay để lau bàn ghế, Chu Nghiêm Phong đã đi trước một bước lấy chiếc khăn tay cẩn thận lau bàn ghế trước mặt cô.
Về phần anh thì chỉ tuỳ tiện lau vài lần là xong.
Hai bát hoành thánh nóng hổi, thơm phức được dọn ra, phía trên có rắc rong biển, tôm khô và rau thơm, bên trong là những miếng hoành thánh trắng nõn, lộ đầy nhân đỏ trông rất bắt mắt.
Lục Mạn Mạn dùng thìa khuấy nhẹ rồi húp một miếng, nước dùng rất ngon, còn hoành thánh, lớp vỏ mỏng bao bọc lấy lớp nhân mềm mọng nước, cắn một miếng càng ngon hơn.
Một người không bao giờ ăn những quán nhỏ như cô lại ăn một cách thích thú ngon lành
Tuy nhiên, tốc độ ăn không theo kịp Chu Nghiêm Phong, Chu Nghiêm Phong ăn vài đũa đã xong
"Em cứ ăn từ từ."
Anh đứng dậy, gọi một bát cho Lục Mạn Hương, thanh toán tiền, nói lại một câu rồi tự giác đi đến một cửa hàng quốc doanh gần đó mua một bộ đồ ăn.