Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 172
Cập nhật lúc: 2024-10-24 13:22:08
Lượt xem: 5
Cô đùa giỡn lại có chút vô lại nhìn anh.
Ý tứ trong lời nói không thể rõ ràng hơn.
Cuối cùng Chu Nghiêm Phong cũng hơi bất lực cuộn thịt rồi đưa tới bên miệng cô.
Lúc này Lục Mạn Mạn mới hài lòng.
Ăn thịt tất nhiên là phải uống rượu, sau khi được ướp lạnh bia đã rất mát, uống một ngụm đúng là rất sảng khoái.
Một bữa ăn ngoài trời như vậy không chỉ thưởng thức đồ ăn mà còn là thư giãn, kết hợp với một số chương trình ca hát và khiêu vũ sẽ tốt hơn.
Lục Mạn Mạn vừa đề nghị, Chu Chi Chi giơ tay lên nói: "Thím, cháu thấy trong phòng có một cây đàn phong cầm. Anh biết kéo đàn phong cầm." Lục Mạn Mạn chỉ để ý có trả lại một cây đàn dương cầm, không để ý còn có cả đàn phong cầm, bảo Chu Bỉnh đi cầm tới chơi một bản nhạc cho mọi người.
Chu Bỉnh cầm cây đàn phong cầm tới, nhưng vừa nói biểu diễn trước mặt mọi người, Chu Bỉnh lập đỏ mặt, xoắn xít ngượng ngùng còn hơn cả cô bé.
Vẫn là Chu Nghiêm Phong làm chú thấy cháu trai không chơi được thì nhận lấy cây đàn nói: "Chú chơi cho cháu một bài."
Lục Mạn Mạn rất ngạc nhiên, nhìn một người nghiêm túc như người đàn ông này vậy mà lại còn có thể kéo đàn phong cầm. Khi cô cho rằng anh sẽ kéo một giai điệu quân ca phấn chấn lòng người thì tiết tấu vang lên cực kỳ ấm áp vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/172.html.]
Những người khác vừa nghe tiết tấu kia nhanh chóng ăn ý theo nhịp bắt đầu hát theo: "Các bạn trẻ hôm nay đến gặp nhau, lướt thuyền, gió ấm nhẹ nhàng thổi..." (Tựa bài hát: Bạn trẻ đến gặp nhau. )
Rõ ràng bài hát rất phổ biến trong thời đại này.
Ngay cả Chu Chi Chi cũng ngâm nga hai câu.
Lục Mạn Mạn có biết cái gì mà "đao lớn như quỷ tử c.h.é.m tới trên đầu" còn có thể hát hai câu. Dù sao trước kia ba ruột cô thường xuyên ngâm nga bài kia, bài hát này thật sự cô không biết, ngay cả tên bài hát cũng không rõ ràng, chỉ có thể hát bừa theo.
Nhưng ánh mắt Chu Nghiêm Phong trong bóng đêm đột nhiên rơi xuống mặt cô.
Dường như ngay lập tức Lục Mạn Mạn sẽ bị tra ra được.
Cô kiên trì vỗ tay theo nhịp điệu, giữ nụ cười trên khuôn mặt của mình và tiếp tục mỉm cười.
Mãi cho đến khi ánh mắt Chu Nghiêm Phong dời đi mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Nhưng có ai có thể nói cho cô biết, lúc tâm mắt người đàn ông này rời đi sao lại nở nụ cười như không nhịn được vậy?
Sẽ không nhìn ra manh mối gì chứ?
Đợi đến khi Chu Nghiêm Phong chơi xong, Lục Mạn Mạn vội vàng uống một ngụm bia đè nén sợ hãi.