Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 152
Cập nhật lúc: 2024-10-21 13:11:45
Lượt xem: 12
Nói tóm lại, Lý Tri Phương cưới một ông già như vậy, tâm trạng của cô ấy lúc đó chính là muốn tìm kiếm sự bình yên tĩnh lặng.
Nhưng hết lần này đến lần khác không như mong muốn, đám con cái của ông cụ...
Hôm nay Lý Tri Phương đến gặp Lục Mạn Mạn, không phải để kể khổ với cô, mà là để nói lời tạm biệt với cô.
Nghe Lục Mạn Mạn hỏi như vậy, cô ấy nói: "Tôi không định ở lại bệnh viện nữa."
Lục Mạn Mạn hiểu, chưa kể cô ấy sẽ phải chịu những lời chỉ trích bài xích như thế nào sau khi bị đám con cái của ông cụ đuổi ra khỏi nhà, chỉ cần không có sự bảo vệ của ông cụ, công việc của cô ấy trong bệnh viện rất có thể sẽ quay trở lại vị trí ban đầu, bị người khác ghẻ lạnh, thậm chí không có tư cách kê đơn thuốc cho người bệnh.
Cũng không phải Lục Mạn Mạn không có đầu óc như vậy, nghĩ tới dựa vào cái gì để cho người đàn ông này nắm giữ quyền chủ động thao túng cô khắp nơi. Đã biết anh cũng có nguyên nhân không thể không kết hôn giả, tất nhiên người không muốn phá vỡ trạng thái ban đầu là anh mới đúng, nếu không vì sao lâu như vậy anh không chỉ không vạch trần cô mà còn tiết lộ tin tức hai người kết hôn giả?
Lục Mạn Mạn càng nghĩ càng cảm thấy có lý, lại nhìn biểu cảm chợt thoáng lóe của Chu Nghiêm Phong, trong lòng khẽ động, càng có thêm sức mạnh, cô nói tiếp: "Bây giờ em muốn nhà có nhà, muốn kiếm tiền cũng có thể kiếm được tiền, hai chúng ta... hay là thôi đi."
Chu Nghiêm Phong đứng tại chỗ, ngón tay vuốt ve miệng hổ, ngón tay dừng một chút, cuối cùng khó xử mở miệng: "Cái gì thôi đi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/152.html.]
Còn có thể thôi cái gì được nữa.
Tất nhiên là thỏa thuận.
Tuy rằng Lục Mạn Mạn không nói rõ ràng, nhưng dựa theo suy đoán của cô thì đây là chuyện trong lòng cô và Chu Nghiêm Phong đều biết rõ, kết quả người này hỏi ngược lại... làm cho trong lòng cô lại có một chút không xác định.
Chẳng lẽ suy đoán của cô là sai, hai người không phải là kết hôn giả, bản thỏa thuận kia chỉ là thỏa thuận tài sản sao?
Nhưng...
Lục Mạn Mạn còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, Chu Nghiêm Phong bỗng nhiên đi tới trước người cô, hơi cúi người kéo cô từ trên giường lên.
"Đừng suy nghĩ lung tung, dì Điền sắp nấu cơm xong rồi. Em đi xuống trước đi, tôi thay quần áo xong sẽ xuống sau."
Lục Mạn Mạn cúi đầu nhìn lại, hai tay anh nắm lấy hai cổ tay cô qua lớp áo, trong động tác lộ ra một chút thân mật thì không nói nhưng ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng rất dịu dàng, giống như có sự kiên nhẫn vô tận.