Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 110
Cập nhật lúc: 2024-10-21 10:13:32
Lượt xem: 13
Lục Mạn Mạn khi đó nghe thấy vậy trong lòng cũng cảm thấy không thoải mái, cảm thấy người đàn ông đang hướng khuỷu tay ra ngoài, theo lý mà nói thì bọn họ là vợ chồng, không người chồng nào lại cho rằng vợ mình đang chiếm hời của nhà mẹ đẻ.
Nhưng dù sao anh cũng là đại ca trong quân đội, tính chính trực không thể so với người thường, Lục Mạn Mạn có thể nhìn ra anh là một người đàn ông có đạo đức, không thể dung thứ cho hành vi vô đạo đức như vậy trong mắt anh.
Tóm lại là cô vẫn tưởng anh rất coi trọng chuyện này.
Kết quả là chỉ hời hợt nói hai câu như vậy, như thể tất cả những gì anh quan tâm là liệu cô có che giấu sự tôn tại của bức tranh kia với chị gái của nguyên chủ hay không, kết quả của cuộc thương lượng của bọn họ ra sao cũng không quan trọng.
Lục Mạn Mạn không hiểu sao lại có cảm giác, trọng tâm của anh là kiềm chế hành vi của cô.
Cán bộ lãnh đạo kiêm chế những người xung quanh mình đặc biệt là vợ mình thì cũng không có øì là kỳ lạ, nhưng anh đang cố gắng kiềm chế cô của trước kia, hay là cô của bây giờ?
Lục Mạn Mạn vừa nghĩ suy nghĩ cẩn thận đã thấy vô cùng sợ hãi, lúc tìm hiểu về chuyện căn nhà gỗ càng phải thận trọng hơn, cô siết chặt ngón tay, giống như chợt nhớ ra điều gì đó: "Đúng vậy..."
Chu Nghiêm Phong vứt rác xong, thu dọn bông gòn, cồn y tế và bột thuốc còn sót lại, dường như cũng chợt nhớ đến điều gì đó giống cô, nghiêng người nói: "Đúng rồi."
Lục Mạn Mạn: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/110.html.]
Chỉ trong tích tắc, hai người đồng thời lên tiếng, đều có lời muốn nói.
Lục Mạn Mạn khẽ bĩu môi, thấy anh không có ý nhường cô, đành phải khéo hiểu lòng người nói: "Anh nói trước đi."
Chu Nghiêm Phong xoay người lại, đút một tay vào túi quần, đặt cánh tay trống không kia của mình lên bên cạnh hoc tủ.
Đôi mắt anh hơi híp lại, rơi vào người cô: "Cháu trai và cháu gái của tôi hình như rất thích em." Đây không phải nói nhảm à?
Lục Mạn Mạn mở to hai mắt, giả vờ kinh ngạc: "Em không giống như anh ngày nào cũng bận rộn công việc không có thời gian về nhà, mỗi ngày bọn em đều sớm chiều ở bên nhau, đặc biệt là còn có một người thím tuổi trẻ như em, bọn chúng không có lý do gì để không thích đâu nhỉ?"
Chu Nghiêm Phong: "..."
Vẫn không quên khen bản thân, đồng thời cũng không quên làm tổn thương người khác.
Người giống như cô, cho dù bề ngoài có ngoan ngoãn đáng yêu đến đâu, thì bên trong vẫn không giấu được cái tính đã được nuông chiều rất lộ liễu, cái móng vuốt của con mèo kia thỉnh thoảng sẽ lộ ra để cào một phát.