Mỹ nhân xinh đẹp õn nà xuyên về thập niên gả cho quân nhân - 106
Cập nhật lúc: 2024-10-21 10:09:59
Lượt xem: 12
Trẻ em cả ngày tràn đầy năng lượng, thời gian ngủ cũng tương đối nhiều. Xem xong phim hoạt hình, Chi Chi bắt đầu ngủ gà ngủ gật, lúc này dì Điền cũng đang bận rộn làm việc nhà.
Chu Nghiêm Phong giao cháu gái nhỏ cho dì Điền, để dì đưa cháu gái lên tầng rửa mặt, nghỉ ngơi sớm.
Trong lòng Chu Nghiêm Phong có chuyện suy nghĩ, anh đi lên tầng. Lục Mạn Mạn xả đầy nước vào bồn tắm rồi tắm. Mặc dù sau khi tắm xong, cơ bắp thả lỏng hơn nhiều nhưng lòng bàn chân vẫn còn rất đau.
Về phòng mới phát hiện ra lòng bàn chân nổi lên mấy vết phồng rộp.
Từ trước đến giờ, đại tiểu thư thích nhất là đi giầy da, xỏ vào đôi nào cũng thấy vừa chân, tới tận bây giờ lòng bàn chân chưa từng bị phồng rộp.
Lục Mạn Mạn rất muốn khóc.
Cô cũng quá đáng thương, xui xẻo xuyên sách đến cái thời đại này, tiền, không kiếm được, đàn ông, không ngủ được, đã vậy còn bị cuộc sống sinh hoạt này mài giũa, tàn phá.
Sấy tóc và dưỡng da xong, cô chậm rãi ăn đồ ăn Chu Bình mang lên, bắt đầu nghĩ cách xử lý vết phồng rộp ở chân.
Muốn khỏi hẳn sao?
Nếu không khều ra mà đợi mụn nước tự bong, liệu có bị nhiễm trùng không?
Lục Mạn Mạn nghĩ tới nghĩ lui, tìm được một cây kim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nhan-xinh-dep-on-na-xuyen-ve-thap-nien-ga-cho-quan-nhan/106.html.]
Suy nghĩ kĩ lại lại thấy không đúng, cái kim này không phải là đồ đã được khử trùng, cô có cần phải khử trùng trước khi sử dụng không?
Do dự một lúc lâu, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân ổn đình, từ xa đến gần, dừng lại trước cửa phòng của cô.
Nghe thấy tiếng chốt cửa vang nhẹ, Lục Mạn Mạn dùng đầu ngón chân cũng biết người tới là Chu Nghiêm Phong. Cô quay người nhảy lên giường, nhắm mắt giả vờ ngủ.
Không vì nguyên nhân nào khác, chỉ đơn giản là vì không muốn bị Chu Nghiêm Phong dạy dỗ.
Nhắm mắt lại, rất nhanh Lục Mạn Mạn đã nghe thấy tiếng Chu Nghiêm Phong đi vào, hình như anh lấy quần áo ngủ và đi tắm như thường lệ.
Cánh cửa tủ quần áo mở ra rồi đóng lại, bước chân anh vòng qua cuối giường hai vòng rồi mới ra ngoài.
Nhưng mà ngay lúc Lục Mạn Mạn cho rằng Chu Nghiêm Phong muốn đi ra ngoài, bước chân của anh đột nhiên quay trở lại mép giường, sau đó tấm đệm bên cạnh cô đột nhiên lún xuống.
Thoáng cái, Lục Mạn Mạn cảm thấy cơ thể mang theo luồng khí nam tính nồng đậm của người đàn ông áp xuống, bao quanh lấy cô.
Tim Lục Mạn Mạn giật nảy lên, giây tiếp theo cô nghe thấy giọng nói của Chu Nghiêm Phong bên tai: "Em đè vào kim rồi."
Ở khoảng cách gần như vậy, giọng nói vốn đã trầm thấp, dễ nghe của anh làm màng nhĩ của Lục Mạn Mạn chấn động, hơi thở nóng rực phả vào tai cô, hai chân Lục Mạn Mạn mềm nhũn.