Một Ngày Trước Hôn Nhân Hủy Diệt: Ta Trở Lại Rồi - 1983

Cập nhật lúc: 2025-04-13 07:05:16
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60E3A2hOFS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tin đồn Hình Kiện là người đứng sau phố Lương chẳng bao lâu đã truyền đến tai Thái Lan. Hắn không những e ngại Hình Kiện ngóc đầu lên gây dựng thế lực riêng, mà càng thèm khát nguồn cung lương dồi dào kia. Trong con mắt tính toán đầy hắn, đó chính là một món lợi khổng lồ nếu hắn vừa có thể mượn tay mẹ vợ hắn thao túng thị trường, vừa có thể cắn c.h.ặ.t đ.ầ.u mối cung ứng từ trong trứng nước.

Chính vì thế , hắn đã đích thân đến gây khó dễ cho Hình Kiện.

Nhưng còn chưa kịp ra tay, đã bị Triệu Ngọc Long chặn ngang trước cửa.

Thái Lan tuy hung hăng, nhưng cũng biết người biết ta. Gặp phải Triệu Ngọc Long ra mặt, biết sau lưng ông ta có thế lực chống lưng ngay cả mẹ vợ hắn cũng phải dè chừng , nên Thái Lan lập tức thu tay, không dám động thêm một bước.

Mà điều khiến người ta bất ngờ chính là — Triệu Ngọc Long ra mặt giúp Hình Kiện, lại không đòi hỏi bất kỳ điều kiện nào. Ông ta chỉ để lại một câu ngắn gọn:

“Cậu cứ đem phố Lương làm cho thật tốt, đừng để phụ lòng tín nhiệm của tôi.”

Từ khoảnh khắc ấy, Hình Kiện mới thật sự gạt bỏ hết mọi kiêng kị. Trước đây hắn từng dè dặt, từng nửa kín nửa hở, từng sợ một bước đi sai là cả con đường phía trước sụp đổ. Nhưng bây giờ thì khác — hắn bắt đầu bước ra ánh sáng.

Hắn bắt đầu ra tay quảng bá phố Lương, tổ chức mạng lưới bán buôn.

Bởi vì hắn biết, sau lưng mình phía sau hắn, đã có người đứng. 

Chỉ là, từ sau khi tin tức về phố Lương được đăng báo, người đổ dồn về Phong thị ngày một nhiều, xe lửa đến Phong thị chưa kịp dừng bánh đã bị vây kín, có thể nói phố Lương đã vô tình kéo theo nhu cầu về vé xe lửa tại các vùng lân cận lên cao chưa từng có trong thời gian gần đây  , mà Hình Kiện nhìn số lượng lương thực đang vơi dần từng ngày, trong lòng cũng càng ngày càng sốt ruột .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/1983.html.]

Hắn cùng Cố Nguyệt Hoài có ước hẹn, ba tháng một lần tiếp tế. Nhưng nhìn tình hình hiện tại, lượng lương thực dự trữ e rằng không thể trụ đến ngày hẹn. Hắn cắn răng, một mặt cố gắng duy trì mạng lưới, mặt khác thấp thỏm chờ đợi.

Mỗi ngày, hắn đều hy vọng cô sẽ đọc được tin tức về phố Lương trên mặt báo , sẽ hiểu tình thế gấp rút mà đến.

Hôm nay vừa nghe tin cô đến Phong thị, cả người Hình Kiện như nhẹ hẳn đi một nửa. Vừa hay lúc đó Triệu Viên cũng đang ở bên cạnh , vừa nghe nói Cố tỷ bí ẩn đã đến, cô ấy liền nói gì cũng không nghe, nhất định bám theo, chẳng khác nào cái đuôi nhỏ dính chặt sau lưng hắn.

Nga

Nghe đến đây, Cố Nguyệt Hoài khẽ nhấp môi, đáy mắt thoáng hiện lên một tia sâu lắng khó dò. Quả nhiên là như cô đoán — không phải Hình Kiện ngông cuồng mà dám tự tiện công khai phố Lương lên báo, mà là đã có chỗ dựa thật sự phía sau.

Cô nghiêng đầu, ánh mắt dừng lại trên gương mặt Triệu Viên.

Cô gái ấy đang cúi đầu, dưới ánh đèn dầu lờ mờ, gương mặt ửng hồng, đôi mắt như ánh sóng nước d.a.o động nhẹ, thỉnh thoảng lại lén liếc nhìn Hình Kiện — ánh nhìn ấy, mềm mại, e lệ, mang theo vài phần thiếu nữ hoài xuân, như thể mỗi một cử động của hắn đều khiến tim cô rung lên khe khẽ.

Cố Nguyệt Hoài khẽ nhíu mày.

Là Triệu Viên – nữ nhi duy nhất của xưởng trưởng xưởng gia công thực phẩm Phong thị, lại có thể động lòng với một kẻ từng lưu lạc đầu đường, từng bị quy thành phần xấu, từng không chịu khuất phục trước bất kỳ hệ thống quyền lực nào?

Sự kết hợp ấy, thoạt nghe như một nghịch lý.

Nhưng suy nghĩ kỹ lại, cô cũng chỉ thở dài một tiếng trong lòng. Thế sự khó lường, mà nhân tâm – càng là điều chẳng thể đoán định. Con người ta, khi thật lòng thật dạ, thường chẳng nhìn vào danh phận, càng không xét đến quá khứ từng thế nào. Huống hồ Hình Kiện, trải qua gió sương, nhưng lại vẫn giữ được tấm lòng lương thiện ,sống có trách nhiệm, dù không một ai yêu cầu , nhưng hắn vẫn tự cảm thấy mình có trách nhiệm gánh trên vai sự tồn vong của những người bên cạnh , có lẽ đó lại chính là thứ khiến người ta động lòng – dù là vô thức.

Duyên phận của con người, đúng là thứ kỳ lạ như vậy.

Loading...