Một Ngày Trước Hôn Nhân Hủy Diệt: Ta Trở Lại Rồi - 1823

Cập nhật lúc: 2025-04-02 12:53:36
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymGeQzV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Bân Bân liếc cô một cái, thở dài bất đắc dĩ: "Thanh Lam, cha mẹ em chỉ có một mình em , trong nhà lại có của ăn của để, em chưa từng thiếu thốn thứ gì, tất nhiên sẽ không hiểu được cuộc sống khó khăn của người dân bình thường. Theo anh biết, ở nông thôn bây giờ có không ít nhà đã nghèo đến mức chẳng còn gì để ăn."

Vạn Thanh Lam tròn mắt, gương mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi: "Nghèo đến mức chẳng còn gì để ăn ? Thật sự nghiêm trọng đến mức đó sao?"

Còn có thể không nghiêm trọng ư? Cố Nguyệt Hoài âm thầm thở dài, trong lòng thầm tiếp một câu.

Đời trước, mặc dù sự kiện thiếu lương thực không đến mức khiến người c.h.ế.t đói, nhưng ở nông thôn, rất nhiều nhà đã phải đào cả rễ cỏ lên ăn cho qua ngày. Trên núi, bất cứ thứ gì có thể bỏ vào miệng đều đã bị tận diệt. 

May mắn, đội sản xuất Đại Lao Tử vừa thu hoạch củ đậu hai tháng trước, nên tình hình đỡ hơn một chút. 

Thực tế, tình hình thê thảm hơn rất nhiều so với những gì họ đang thấy. Trong huyện không giải quyết, dân chúng chỉ có thể dựa vào 《 quần chúng nhật báo 》  để phản ánh tình trạng của mình. Nhưng nhìn tình hình trước mắt, rõ ràng những lá thư kêu cứu kia đã bị bỏ qua. Chính vì vậy, họ mới phải kéo đến đây, tổ chức kháng nghị tập thể.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mot-ngay-truoc-hon-nhan-huy-diet-ta-tro-lai-roi/1823.html.]

Nga

Mà đây cũng chưa phải là tận cùng của khốn khổ.

Nếu mọi việc vẫn diễn ra như kiếp trước thì lập tức bắt đầu vụ xuân.

Chờ đợi mùa hạ, khi lúa mạch non vừa nhú lên thì đã vàng úa. Chưa kịp mừng vì cánh đồng khởi sắc, thì tai họa lại đến. Lúa mạch vẫn chưa kịp trưởng thành thì châu chấu đã kéo đến, phá hủy tất cả. Dù tai họa chưa đủ mức nghiêm trọng để làm cả làng kiệt quệ ngay lập tức, nhưng lương thực vẫn phải đối mặt với sự giảm sút nghiêm trọng. Những mầm sống vốn đang nảy mầm giờ lại phải đối diện với cái c.h.ế.t thảm khốc.

Đối với những người dân nghèo khó, đã trải qua một mùa đông khuyết thiếu lương thực, lại chờ mong đến mùa hè thu hoạch lúa mạch . Họ trông chờ một vụ mùa bội thu biết bao nhiêu , nhưng hy vọng ấy lại càng ngày càng mong manh hơn khi tận mắt nhìn thấy mùa màng bị mất mùa từng chút một. 

Ai mà chẳng khát khao được sống? Trên mảnh đất khô cằn ấy, những người nông dân chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc đánh cược cả cuộc đời với thiên nhiên khắc nghiệt. Họ vùi mình dưới ánh mặt trời gay gắt, cày sâu cuốc bẫm với hy vọng mong manh rằng mùa màng sẽ tốt tươi, rằng hạt giống gieo xuống sẽ nảy mầm, rằng con cái họ sẽ có cơm ăn. Nhưng thiên nhiên đâu phải thứ dễ dàng thuần phục.

 

Loading...