“Ngươi!”
Lữ Tịnh Kỳ tức giận đến dậm chân. Hạ Chỉ Tình nàng thật sự càng càng khó chịu, cố tình từ đến nay, nàng vẫn luôn ở thế yếu, thật tức c.h.ế.t nàng!
“Ta ?” Hạ Chỉ Tình rung đùi đắc ý, thật đắc ý, “Bây giờ quán trọ chúng mua , các thể .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Các ngươi mua, chủ quán còn bán !”
Lữ Tịnh Kỳ về phía chủ quán. Lúc chủ quán ở giữa họ do dự như , tin rằng bây giờ cũng sẽ dễ dàng bán quán trọ.
Lúc , Bách Lý Hồng Trang với chủ quán một câu, những mặt một nữa ngây .
“Chủ quán, chỉ mua quán trọ của ông một ngày, ngày mai quán trọ vẫn là của ông.”
Lời , các tu luyện giả của học viện Bắc Hải ngay lập tức hóa đá.
Nhiều tiền tài như chỉ để mua quán trọ là quá nhiều, bây giờ chỉ mua một ngày, khỏi cũng quá khoa trương ?
Ngươi còn thể hào phóng hơn nữa ?
Dù tiền, cũng đến mức hào phóng đến mức chứ?
Đây là cho họ tức c.h.ế.t mà!
Tiết Hạo Lăng lúc cũng nên lời, so thế nào đây?
Hắn ngày thường tuy luôn xa hoa, nhưng những tiền tài bằng cầm mua một ít tài nguyên tu luyện. Cứ như lãng phí cuộc tranh giành khí phách, trở về cha đánh c.h.ế.t mới lạ?
Chủ quán lúc cũng hề do dự, vội vàng : “Thưa cô nương, quán trọ hôm nay chính là của ngài, lập tức sẽ thu dọn đồ đạc ngoài.”
Ngay đó, chủ quán cũng hề quan tâm đến phản ứng của đám Tiết Hạo Lăng, trực tiếp trả tiền mà Tiết Hạo Lăng đưa, còn thì chạy xuống thu dọn đồ đạc.
Đối với điều , Lữ Tịnh Kỳ cũng thể gì thêm. Một thương vụ như , chỉ kẻ ngốc mới !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-650-con-co-the-hao-phong-hon-nua-khong.html.]
Đám Bách Lý Hồng Trang từ từ lên lầu hai, hề liếc đám Lữ Tịnh Kỳ một cái. Hiện tại, thắng bại phân.
Hạ Chỉ Tình trào phúng liếc Lữ Tịnh Kỳ một cái: “Đáng đời!”
Nếu Lữ Tịnh Kỳ tự tìm phiền phức, họ bây giờ cũng ở , căn bản tính là gì.
Cố tình Hạ Chỉ Tình ép Hồng Trang đại chiêu, bây giờ họ ngược đuổi ngoài, đây mới là mất mặt thật sự!
Sau khi lên lầu hai, mặt Bạch Tuấn Vũ vẫn giấu vẻ cảm khái: “Hồng Trang tay thật quá khí phách!”
Hạ Chỉ Tình nhướng mày: “Hồng Trang luôn luôn khí phách, ha ha.”
“ mà… nhiều tiền tài như , là quá lãng phí ?” Liễu Thấm Nguyệt nhíu mày, ánh mắt lộ một chút tiếc nuối.
Nghe , cũng khỏi về phía Bách Lý Hồng Trang. Hơi thở , họ đích thực trút một cách sảng khoái, nhưng mà… tổn thất lớn nhất chính là Hồng Trang!
Thấy ánh mắt quan tâm của , Bách Lý Hồng Trang vẫy tay: “Không cần lo lắng, gì .”
Tuy tốn một ít tiền tài, nhưng nàng cũng kiếm ít!
Bách Lý Hồng Trang trở về phòng, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đắc ý đến mặt nàng, lắc lắc móng vuốt, khoe khoang : “Chủ nhân, chúng con khen thưởng ?”
Chỉ thấy Tiểu Hắc và Tiểu Bạch ngừng vẫy vẫy móng vuốt, đó treo hai cái túi Càn Khôn, một cái là của Tiết Hạo Lăng, một cái là của Lữ Tịnh Kỳ.
Bách Lý Hồng Trang gật đầu: “Một bữa tiệc lớn, ăn tùy thích!”
“Vạn tuế!”
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đập tay một cái, mặt tràn đầy sự hưng phấn.
Hai kẻ ngu ngốc Tiết Hạo Lăng và Lữ Tịnh Kỳ, chỉ lo tức giận mà căn bản hề chú ý đến túi Càn Khôn biến mất thấy.
Sau đó, họ thể thấy dáng vẻ dậm chân của hai tên , ha ha!