“Đây thật là một nơi .”
Thôi Hạo Ngôn sảng khoái, trực tiếp dựa cây đại thụ phía xuống đất.
Mọi cũng lượt xuống, cả một ngày đường, ai cũng chút mệt mỏi, khi xuống khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Sớm trong Lạc Vân sơn mạch yêu thú hoành hành, cần cẩn thận nơi, hôm nay đến mới thấy đúng là như , tinh thần của cứ căng như dây đàn.”
Hạ Chỉ Tình lấy đồ ăn từ trong túi Càn Khôn , ăn cảm thán.
Bách Lý Hồng Trang khẽ mỉm : “Ta thấy hôm nay ngươi hưng phấn.”
“Hì hì, đây là đầu tiên đến Lạc Vân sơn mạch , tò mò thôi.”
Nói , Hạ Chỉ Tình trực tiếp gần Bách Lý Hồng Trang, : “Hồng Trang, ngươi biểu cảm của khi thông qua khảo hạch trở thành đặc chiêu sinh , ha ha.”
“Mấy cô bạn cùng phòng với ghen tị lắm, ngoài thám hiểm đối với ý nghĩa lớn.”
Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu, chỉ cần tưởng tượng một chút là thể hình dung biểu cảm của học sinh lớp bình thường.
Dù , Hạ Chỉ Tình chính là học sinh đầu tiên trong các tân sinh viên thông qua khảo hạch để trở thành đặc chiêu sinh.
“Tối nay nghỉ ngơi cho , ngày mai tiến sâu Lạc Vân sơn mạch, mức độ nguy hiểm là hôm nay thể so sánh .”
Hạ Chỉ Tình khẽ gật đầu: “Ta hiểu .”
“Ban đêm yêu thú qua thường xuyên, tuy vị trí nghỉ ngơi , nhưng vẫn cần cẩn thận một chút, định sắp xếp phiên gác đêm, mỗi hai , thế nào?” Cung Thiếu Khanh đề nghị.
“Không vấn đề.”
Mọi đồng loạt gật đầu, là một tập thể, thì an của tập thể tự nhiên cũng cần họ bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-425-nuong-tu-khong-no-de-ta-mot-minh.html.]
“Ca đầu tiên để và Đông Phương Ngọc gác, cứ nghỉ ngơi .”
Dưới sự sắp xếp của Cung Thiếu Khanh và Thôi Hạo Ngôn, thứ tự gác đêm của nhanh chóng sắp xếp xong.
Bách Lý Hồng Trang dựa cây đại thụ, chậm rãi nhắm mắt , tâm pháp Hoán Ma Kinh vận chuyển, trong Lạc Vân sơn mạch nguyên lực cũng nồng đậm, đây cũng là lý do tại nhiều cao nhân đều thích tu luyện ở những nơi hoang vu.
Một đêm sẽ trôi qua nhanh, cho nên nàng cũng định nghỉ ngơi, chi bằng trực tiếp tu luyện, ngày hôm sẽ càng thêm sảng khoái.
Bạch Sư yên tĩnh trong lòng Bách Lý Hồng Trang, nhắm mắt như đang nghỉ ngơi, nhưng thực chất nó cũng đang tu luyện.
Thân là thú vương, nó ngày nào cũng dùng Yêu Tinh, năng lượng tích tụ trong cơ thể ít, cần tu luyện để hấp thụ hết chúng.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng hề lơ là tu luyện, chúng ở trong Hỗn Độn Chi Giới bao nhiêu năm, tu luyện sớm trở thành thói quen.
Đế Bắc Thần bên cạnh Bách Lý Hồng Trang, dung nhan dịu dàng tuyệt mỹ của nàng, trong mắt hiện lên một tia cưng chiều, khẽ mỉm , cũng nhắm mắt .
Xung quanh trở yên tĩnh, chỉ Cung Thiếu Khanh và Đông Phương Ngọc là cực kỳ cẩn thận chú ý xung quanh, bỏ qua một chút động tĩnh nào.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
…
Khi đến lượt đổi ca gác, Bách Lý Hồng Trang và Đế Bắc Thần cũng tập trung tinh thần chú ý xung quanh.
Ánh trăng chiếu rọi lên hai , kéo những cái bóng dài, phảng phất như họ đang tựa cùng một chỗ.
“Nương tử nếu mệt thể nghỉ ngơi , việc gác đêm cứ giao cho là .”
Trong mắt Đế Bắc Thần lấp lánh ánh sáng quan tâm, giọng ấm áp thấm lòng .
Bách Lý Hồng Trang nhạt liếc Đế Bắc Thần một cái: “Không , mệt.”
“Ta ngay là nương tử nỡ để một gác đêm mà.”
Đế Bắc Thần khẽ một tiếng, khuôn mặt tuấn mỹ xuất trần ánh trăng càng thêm mê .