Ngay lúc Bách Lý Hồng Trang đang cân nhắc khi nào nên xuất phát tìm Cố Thương Vân, giọng tò mò của Tiểu Bạch đột nhiên vang lên.
“Ủa, Đế Bắc Thần ngoài ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trong mắt Tiểu Bạch lấp lánh ánh sáng tò mò, mấy ngày nay Đế Bắc Thần từng ngoài bao giờ.
Bách Lý Hồng Trang khẽ nhướng mày, đôi mắt phượng đen láy hiện lên một tia suy tư, nghi hoặc khẳng định, trong lòng mơ hồ một suy đoán, nhưng nếu tận mắt thấy thì thể chắc chắn .
“Chủ nhân, khi nào chúng xuất phát?” Tiểu Hắc hỏi.
Đối với lão già Cố Thương Vân đó, nó càng càng chán ghét, chỉ mau chóng giải quyết lão.
Khóe miệng Bách Lý Hồng Trang nở một nụ đùa giỡn: “Ngươi nóng lòng như , là chúng xuất phát ngay bây giờ!”
“Được thôi!” Tiểu Hắc hưng phấn .
Bạch Sư cũng nhảy lòng Bách Lý Hồng Trang, đôi tay lông xù còn ôm một viên Yêu Tinh màu tím, đôi mắt hạnh phúc đến nheo .
Bách Lý Hồng Trang vuốt đầu Bạch Sư, đẩy cửa phòng về phía bên ngoài học viện.
Trải qua chuyện hôm nay, Đái Vân Dương là buồn bực nhất, nhưng trong lòng cũng vài phần may mắn.
Nếu để đám Lăng Giai Hân chất vấn Bách Lý Hồng Trang , mà là tự chất vấn, thì hôm nay cũng sẽ mất hết mặt mũi ở quảng trường.
Bây giờ mặt mũi tạm thời giữ , nhưng viên thuốc xổ đó thật sự hại quá thảm!
Hắn nên thế nào, chỗ Phùng Ngọc Đường tự nhiên thể đến.
Nếu cho Phùng Ngọc Đường thất bại, thì e rằng thể sống sót trở về từ chỗ Phùng Ngọc Đường.
“Không ngờ Bách Lý Hồng Trang lợi hại đến thế, kế hoạch của chúng thiết kế thiên y vô phùng mà vẫn nàng phá giải!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-398-duong-ca-tin-tot.html.]
Lăng Giai Hân mặt đầy vẻ phẫn uất, hôm nay thật sự mất hết mặt mũi.
“Ai thể ngờ Bách Lý Hồng Trang tặng Thác Kinh Đan cho bọn Cung Thiếu Khanh dùng chứ? Nếu , ai thể khẳng định chúng đang vu oan cho Bách Lý Hồng Trang.”
Liễu Tĩnh Khôn cũng buồn bực thôi, ngờ đến cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc!
Đái Vân Dương vốn buồn bực, Liễu Tĩnh Khôn xong càng thêm buồn bực, vu oan!
Hắn vốn dĩ vu oan cho Bách Lý Hồng Trang mà?
Ấy mà chuyện cách nào cho đám Liễu Tĩnh Khôn, bởi vì, thể chấp nhận việc còn ngưỡng mộ nữa.
Cho nên, cục tức chỉ thể tự nuốt xuống.
Ngay lúc Đái Vân Dương đang cân nhắc nên thế nào, Bàng Vân Tường cử dò la tin tức vội vã chạy về.
“Dương ca, tin !”
Trên mặt Bàng Vân Tường lộ vài phần vui sướng đắc ý, giống như đang tranh công về phía Đái Vân Dương.
Đái Vân Dương cau mày, đến lúc còn thể tin gì?
Nếu xử lý chuyện thì chỉ thể về Phong Bác quốc, tin rằng ở hoàng thành, Phùng Ngọc Đường còn dám tay với .
“Tin gì?” Lăng Giai Hân tò mò hỏi.
Bàng Vân Tường cũng úp mở nữa, mắt lấp lánh ánh sáng hưng phấn: “Ta tra , bây giờ ký túc xá của đặc chiêu sinh chỉ một Bách Lý Hồng Trang ở đó!”
Lời dứt, ánh mắt của ba Đái Vân Dương đều đổ dồn Bàng Vân Tường.
“Chỉ một Bách Lý Hồng Trang ở đó? Sao thể?”
Liễu Tĩnh Khôn chút hoài nghi, đến đám Đông Phương Ngọc, Cung Thiếu Khanh vẫn luôn ở ký túc xá, mà Đế Bắc Thần cũng tuyệt đối thể nào tách khỏi Bách Lý Hồng Trang.