Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 39: Mèo quýt con~ (1)
Cập nhật lúc: 2024-11-09 16:37:44
Lượt xem: 40
Con mèo con này hình như mới sinh được mấy ngày, ngay cả màng mắt còn chưa rút hết nữa. Vì Văn Tâm không ở nhà nên nó được mèo rừng đặt tạm trong ổ mèo lót đầy bông, nhưng dù vậy nó vẫn kêu meo meo không ngừng, cẳng chân suy yếu vô lực vung vẫy loạn xạ.
Văn Tâm vừa nhìn đã thấy không ổn rồi. Mèo con nhỏ như vậy, nếu không có mèo mẹ chăm sóc thì rất có thể sẽ bị c.h.ế.t non. Huống chi chỉ bằng vào việc nó là một con mèo quýt con thì đã phù hợp với miêu tả về Đại lão bốn trong tiểu thuyết rồi. Bản thân Đại lão bốn cũng là một đứa nhỏ, chỉ mới mười bốn tuổi. Sau khi biến thành mèo thì lại càng nhỏ nữa, chỉ vừa mới sinh chưa tròn tháng.
Văn Tâm không nhớ sao nguyên chủ lại nhận được con mèo con này, nhưng cô còn nhớ, vì Đại lão bốn chỉ là một con mèo nhà thông thường, lại còn vừa mới sinh nên nguyên chủ cũng lười nuôi, bảo trợ lý ném nó ra ngoài luôn. Nhưng trợ lý, cũng chính là em gái Lý Tinh Tinh không đành lòng, lén giữ lại mèo con. Mà con mèo quýt con này cũng rất ngoan cường, bị Lý Tinh Tinh cho uống cả sữa bò mà cũng không bệnh tật gì, còn từ từ lớn nên nữa.
Thân phận thực sự của mèo quýt con là một thiếu niên thiên tài toán học, đạt được vô số giải thưởng trong ngoài nước.
Ông cụ non này đã từng trải qua tuổi thơ nhiều nhấp nhô, những câu chuyện này đều được quay thành phim điện ảnh công chiếu trên toàn thế giới, trở thành con ngựa đen lớn của hạng mục doanh thu bán vé năm đó, cũng thu về giải Oscar danh giá.
Mà nguyên chủ cũng từng có cơ hội tham gia bộ phim này, lại vì hành động của mình mà bị Đại lão bốn kiên quyết phản đối, hơn nữa cậu ta còn tiện tay đề cử cô em gái Văn Ý mà nguyên chủ ghét nhất cho đạo diễn. Tuy rằng chỉ là một đứa nhỏ, nhưng vì là hình tượng nguyên mẫu của bộ phim, từ đạo diễn đến biên kịch đều là fans cậu bé nên rất xem trọng ý kiến của cậu.
Vì vậy, mộng đẹp tiến quân vào Hollywood của nguyên chủ, cứ thế tan tành mây khói. Có nằm mơ nguyên chủ cũng không thể tưởng tượng được, chỉ vì một con mèo mà mình từng ném đi mới dẫn đến kết cuộc này.
Đối với Văn Tâm mà nói, tiến quân vào Hollywood kỳ thật không quan trọng. Quan trọng nhất chính là giờ bé mèo con đang gào khóc đòi ăn này, Văn Tâm không thể làm như không thấy được. Chẳng còn cách nào, Văn Tâm nhanh chóng gọi cho Lý Tinh Tinh, để cô bé tìm cửa hàng thú cưng gần nhất mua sữa bột và bình sữa về.
Còn cái ổ mèo này nhất định không dùng được rồi, vì mèo con còn quá nhỏ, cho dù là cái ổ mèo này cũng quá mức rộng với nó. Vì vậy Văn Tâm quyết định bế mèo rừng lên nhét vào trong ổ luôn. Mèo quýt con cảm nhận được độ ấm, quả nhiên tự động nhích qua, hơn nữa còn kêu meo meo muốn uống sữa. Cơ thể mèo rừng cứng đờ, đôi mắt màu nâu tràn ngập khiếp sợ. Văn Tâm cô đem tôi thành cái gì vậy?
Văn Tâm ngượng ngùng nói xin lỗi với anh ta: “Xin lỗi nha Cậu ba, em ấy còn nhỏ quá, con nhịn một chút nha.”
“Meo meo meo?” Sao lại là ta mà không phải Nhóc đen với con Ragdoll kia chứ? Xét về độ dài lông và độ ấm áp thì rõ ràng là hai con mèo này càng thích hợp hơn ta chứ! Linh hồn trong mèo rừng kêu gào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-39-meo-quyt-con-1.html.]
Lúc này, quần chúng vây xem Ragdoll không nhìn được nữa: “Cậu ba à, làm mèo không thể vậy được, đứa nhỏ là do anh mang về, anh xem anh với nó giống nhau chưa kìa, đàn ông phải biết chịu trách nhiệm chớ.”
“Nói cái gì mà giống hả…” Mèo rừng không nói nên lời. Nó là mèo rừng đó! Con trong ổ này rõ ràng là mèo nhà chính hiệu. Tuy màu cũng hơi giống nhưng trên người mèo rừng có hoa văn vừa đẹp vừa mang dã tính, còn con mèo con này chỉ đơn thuần một màu cam mà thôi.
Mèo rừng hoài nghi con Ragdoll này bị mù màu rồi, vì thế lại nhìn về phía Nhóc đen: “Mặc kệ, đại ca anh phải chủ trì công đạo cho tui.”
Đại ca? Lúc này mới biết kêu nó là đại ca, muộn rồi.
Mèo đen lạnh lùng nhìn mèo rừng: “Công đạo hả, của nợ của mi thì mi tự chịu, đừng gây thêm phiền toái cho Văn Tâm.”
Mèo rừng ủy khuất: “Thật không phải ta mà, ta chỉ muốn đi dạo ngoài công viên một chút thôi, ai biết đột nhiên có một con mèo quýt xuất hiện quẳng đứa nhỏ này cho ta.”
“Chậc chậc…” Bé Ragdoll tặc lưỡi: “Vì sao lại không ném cho con mèo khác mà lại là anh chứ?”
Mèo rừng: “…” Nói quá đúng, không thể phản bác được.
Mèo đen nhìn con mèo con này, suy nghĩ sâu xa. Lại tới một con nữa, đây đã là con thứ tư rồi. Con này vẫn mang linh hồn người sao, hay là đây chỉ là một con mèo con bình thường mà thôi?
“Meoo~”
Mèo quýt con hình như có cảm ứng, nâng đầu lên. Chỉ là nó quá nhỏ, ngay cả mắt cũng mở không ra, đừng nói đến việc giao lưu với ba con mèo lớn. Từ trong tiếng kêu của nó, mèo đen chỉ có thể nghe được nó vẫn luôn kêu lạnh kêu đói, còn lại thì chẳng có tin gì cả.
Mèo đen không khỏi thở dài, con mèo nhỏ như vậy, nó khinh thường động tay động chân.