Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 34: Trông cũng đẹp đó! (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:16:00
Lượt xem: 33
Văn Tâm đồng tình nhìn Lý Tinh Tinh, thầm nghĩ sao còn chưa ngộ ra hả, cô trợ lý ngây thơ này của cô lại có thuộc tính không sợ trời không sợ đất hả?
“Nhưng cũng nhờ Nhóc con mà hôm nay chị Tâm Tâm đã bao trọn Hotsearch rồi.”
Văn Tâm sửng sốt: “Bao trọn Hotsearch? Trừ Nhóc con thì còn có gì nữa sao?”
“Đúng ạ.” Lý Tinh Tinh lấy di động ra cho Văn Tâm xem: “Chương trình “Vận tốc cuồng phong” gần đây xem như cũng có độ thảo luận cao, qua buổi phát sóng hôm qua đã trực tiếp lên top luôn rồi, lượng xem cũng cao nhất tuần nữa.”
Văn Tâm nhận di động, quả như lời Lý Tinh Tinh, trong top mười Hotsearch thì Văn Tâm xuất hiện ba lần.
#1 : Mèo đen của Văn Tâm.
#5 : Văn Tâm Hoắc Khang.
#7: Văn Tâm Vận tốc cuồng phong.
Click mở Hotsearch, không phải đều là tiếng chửi rủa như lúc trước. Đặc biệt là bình luận dưới Hotsearch đầu, gần như tất cả mọi người đều cười haha muốn xoa vuốt mèo. Ba Hotsearch, còn thêm cả biểu hiện của Văn Tâm trong chương trình, chỉ một đêm mà fans trên Weibo của Văn Tâm đã tăng hơn một trăm nghìn. Nháy mắt liền đưa Văn Tâm từ một minh tinh nhỏ tuyến mười tám tăng lên một bậc.
“Chắc là do chị đã đổi công ty, phương diện marketing tuyên truyền này công ty mới làm không tệ lắm, sau này không cần chúng ta bỏ tiền nữa rồi.”
“Đúng vậy, Kỳ Thị là công ty lớn có bối cảnh hùng hậu, nhất định sẽ đầu tư cho nghệ sĩ nhiều hơn Lợi Thiên. Huống chi, theo em biết thì Kỳ Thị chưa từng ký hợp đồng với nghệ sĩ nào, trước mắt chỉ có chị Tâm Tâm là nghệ sĩ dưới trướng thôi.” Lý Tinh Tinh cảm khái.
Văn Tâm vẫn duy trì sự bình tĩnh: “Chuyện này có điểm tốt cũng có điểm xấu. Chỗ tốt là về sau những tài nguyên của Kỳ Thị nhất định sẽ ưu tiên hơn cho chị, nhưng chỗ không tốt là, Kỳ Thị trước giờ chưa từng quản lý nghệ sĩ, không có kinh nghiệm, cứ như mò đá qua sông vậy.”
Lúc trước ở thế giới mình, ví dụ như vậy cũng không phải không có. Công ty lớn ký kết với nghệ sĩ, tất cả mọi người đều cho rằng về sau nghệ sĩ đó sẽ thăng hạng nhanh chóng, nhưng công ty lớn không biết cách marketing với fans hâm mộ, chỉ liên tục đập tài nguyên cho nghệ sĩ, khiến nghệ sĩ mãi không thể đứng vũng trong giới. Cái giới này nước quá sâu, nổi hay không trừ việc xem ở thực lực thì cũng phải xem mệnh nữa. Văn Tâm hiểu rõ đạo lý này.
“A, tại sao lại như vậy…” Lý Tinh Tinh nhăn cái mặt bánh bao.
“Phì!” Văn Tâm cười cười nhéo nhéo mặt cô bé: “Không sao, chị thấy trợ lý Đường cũng dễ nói chuyện, có vấn đề gì liên lạc với cậu ấy là được.”
Nghe vậy Lý Tinh Tinh mới hớn hở trở lại, dùng sức gật đầu như gà mổ thóc: “Đúng đúng, đúng vậy!”
“Được rồi, không còn sớm nữa, em mau về nghỉ ngơi đi.”
“Chị Tâm Tâm cũng ngủ ngon nha~”
Văn Tâm mệt đến không mở mắt ra nổi, thuận tay tắt đèn, lấy một cái chăn làm một cái ổ khác bên cạnh mình cho mèo đen, đắp chăn đàng hoàng cho nó: “Ngủ ngon nha Nhóc con~”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-34-trong-cung-dep-do-2.html.]
Mèo đen: “?” Sao con Ragdoll kia có thể ngủ chung chăn với cô chứ?
Văn Tâm quá mệt nhọc, gần như chỉ vừa nhắm mắt thì hô hấp đã đều đặn. Mèo đen không quấy rầy Văn Tâm nữa, bò lại nằm trên người cô, trong lòng lại nghĩ đến một chuyện khác.
Trong đám Hotsearch vừa rồi lại không hề có bất cứ tin gì về việc Văn Tâm giải trừ hợp đồng, việc này không bình thường chút nào.
Theo lý thì Đường Duệ làm việc không thể sơ xuất như vậy được. Giải trừ hợp đồng ký kết với công ty mới, hơn nữa còn là công ty lớn như Kỳ Thị, chắc chắn là một cơ hội tuyên truyền tốt cho nghệ sĩ. Nếu là Đường Duệ thì nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, nhất định sẽ liên hệ những tài khoản marketing lớn trong giới tạo thanh thế cho Văn Tâm.
Nhưng hiện tại, Hotsearch lại im ắng lạ kỳ. Cứ như không hề có ai biết chuyện Văn Tâm ký hợp đồng với Kỳ Thị vậy.
Mèo đen cảm thấy có gì đó không đúng, cũng định tối nay sẽ khôi phục hình người hỏi Đường Duệ xem. Nhưng, khi cảm giác quen thuộc ập đến, linh hồn tỉnh lại trong một thân thể khác, Kỳ Trưng đang định duỗi tay ấn chuông ở đầu giường thì lại nghe tách một tiếng, đèn trong phòng được mở lên. Nhìn gương mặt quen thuộc kia, Kỳ Trưng giật mình ngây người nửa giây.
“Ông nội…”
“Nếu không phải ta tra được tài khoản của cháu lưu động thì cháu còn định giấu ta đến khi nào?” Kỳ lão gia tử ngồi trên xe lăn, thần thái uy nghiêm, không hề có dáng vẻ của một ông lão tí nào.
Cùng lúc đó, Kỳ Trưng cũng nhìn thấy Đường Duệ bị hai vệ sĩ trang bị vũ trang hạng nặng khống chế. Đường Duệ áy náy cúi đầu: “Tổng giám đốc Kỳ, thật xin lỗi, tôi đã không giữ được bí mật của ngài.”
“Không sao, tôi đã biết sớm muộn cũng có ngày này mà.” Kỳ Trưng trầm mắt, ngồi dậy ngay ngắn: “Ông nội, cho bọn họ lui xuống đi, cháu sẽ kể toàn bộ ngọn nguồn chuyện này cho ông, bao gồm cả chuyện vì sao cháu lại không xuất hiện.”
Kỳ lão gia tử không nói gì, chỉ giơ tay phải lên. Kế đó, trong phòng chỉ còn lại hai người, kể cả Đường Duệ cũng lui ra ngoài.
“Vụ tai nạn xe kia không phải ngoài ý muốn…”
Kỳ Trưng bắt đầu kể lại, hai tháng trước anh bất ngờ bị tai nạn xe, sau khi tỉnh lại anh đã phải Đường Duệ bí mật điều tra, nhưng tài xế gây ra tai nạn sau khi xảy ra chuyện đã nhảy lầu tự sát, người nhà cũng đã sớm di dời ra nước ngoài, tất cả manh mối đều dứt đoạn ở đây. Nhưng sau khi tiến thêm điều tra một bước nữa, Kỳ Trưng nhanh chóng phát hiện, chiếc xe mà tài xế kia gây tai nạn nửa năm trước từng ra vào biệt thự nhà họ Kỳ. Tài xế gây tai nạn cũng lâm vào tình cảnh khốn cùng, bài bạc thành tánh, vậy mà lại có tiền đưa con ra nước ngoài học.
“Nhưng kỳ thật, chuyện xảy ra thế này cũng chẳng kỳ lạ gì, dù sao thì cháu cũng là con cháu nhà họ Kỳ, từ nhỏ đến lớn đã trải qua bao nhiêu chuyện rồi chứ, chỉ là sơ xuất khiến bọn họ thực hiện được mưu đồ thôi.”
Kỳ lão gia tử nhíu mày: “Còn chuyện gì nữa?”
Kỳ Trưng trầm mặc một lát, lấy điện thoại trên đầu giường mình ra: “Ông nội à, ông có tin một người đang bình thường lại biến thành một con mèo không?”
“Mèo?”
“Đúng, là một con mèo.”
Kỳ Trưng mở Weibo, tìm trang Weibo của Văn Tâm, không hề tốn chút sức lực tìm được ảnh chụp của mình trên đấy, sau đó đưa điện thoại cho Kỳ lão gia tử. Sau khi xem ảnh, dù là đã gặp qua bao sóng to gió lớn, kiến thức rộng rãi như Kỳ lão gia tử, trong mắt cũng hiện lên một tia khiếp sợ.
Kỳ Trưng tưởng, nếu là ông nội thì có lẽ sẽ nhìn ra manh mối. Nhưng Kỳ Trưng không nghĩ đến người sáng lập tập đoàn Kỳ Thị, Kỳ lão gia tử với muôn vàn truyền kỳ xoay quanh, sau khi quan sát hình chừng mười giây lại xoa xoa râu, ánh mắt sáng ngời: “Đây là cháu sao? Ầy, trông cũng đẹp lắm đó.”