Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 29: Anh ấy đến rồi (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-07 21:36:50
Lượt xem: 29
Sáng sớm hôm sau, Văn Tâm mang theo mèo đen đến trường quay “Vận tốc cuồng phong”. Mèo rừng vốn cũng muốn đến, nhưng xét thấy Văn Tâm chỉ có một trợ lý là Lý Tinh Tinh, suy xét mãi thì Văn Tâm vẫn lựa chọn mang theo mèo đen quen thuộc với trường quay hơn.
Sau khi đến trường quay hơn, tập đầu tiên bắt đầu quay. “Vận tốc cuồng phong” cũng áp dụng phương thức quay trực tiếp, hơn nữa trước khi quay chương trình cũng đã tạo tiếng tăm, mời không ít minh tinh, vì thế khi vừa phát sóng đã có không ít người canh trước xem.
Một số người đến vì xem đua xe, một số lại đến cổ vũ cho thần tượng của mình, trong đó, fans của Văn Ý chiếm đại đa số.
Mới vừa mở màn, MC rút thăm chia những người tham gia thành ba đội. Mỗi minh tinh và một huấn luyện viên chuyên nghiệp sẽ lập thành một đoàn xe, sau đó chọn ra hai mươi trong một trăm tuyển thủ tiến hành vòng đầu tiên.
Văn Tâm cùng đội với một nữ huấn luyện viên duy nhất trong chương trình, chừng ba mươi tuổi, trông có vẻ rất tự tin. Theo lời giới thiệu của MC, nữ huấn luyện viên này trước kia là một tay đua chuyên nghiệp, sau khi giải nghệ thì tham gia bình luận các trận đấu, có hiểu biết vô cùng sâu rộng về đua xe. Văn Tâm chỉ tiếp xúc ngắn ngủi với cô ấy cũng đã cảm thấy rất hợp rồi.
Nam minh tinh thứ hai rút được một vị huấn luyện viên nam, là một tay đua xe chuyên nghiệp, ngoại hình rất cường tráng, được người xem thân thiết đặt biệt danh Đại Sơn. Dáng người của Đại Sơn rất lớn, tính cách lại hiền hậu thành thật, nam minh tinh rất hài lòng.
Tuy hai vị huấn luyện viên đều không tệ, nhưng khi người Văn Ý rút thăm được đọc tên, cả hai đều như nhỏ bé hơn…
Vì Văn Ý lại dựa vào vận may nghịch thiên của mình rút được huấn luyện viên duy nhất từng là huấn luyện viên đội tuyển quốc gia! Hai huấn luyện viên khác nhiều lắm thì cũng chỉ là một tay đua, nghĩa là dù thực lực có mạnh thế nào thì cũng chưa từng hướng dẫn, đối với các tuyển thủ thì lực hấp dẫn hoàn toàn không đủ.
Các tuyển thủ đến báo danh ngoại trừ muốn bày ra thực lực của mình thì cũng muốn thông qua cơ hội lần này được học hỏi với những huấn luyện viên ưu tú khác, tăng thêm thực lực của mình. Nếu bọn họ lựa chọn vào đội của Văn Ý, hiển nhiên, mọi khó khăn đều được giải quyết dễ dàng.
Kết quả, sau khi rút thăm xong, khung bình luận nhảy lên.
“Thôi rồi thôi rồi, còn cần tuyển chọn sao? Ai mà không muốn chọn đội của huấn luyện viên quốc gia chứ?”
“Tôi thấy thiết lập của chương trình này có vấn đề rồi, thực lực chênh lệch quá rõ ràng, không phải là cô Văn Ý kia mang vốn vào đoàn chứ?”
“Ngại quá đi, quý cô Văn Tâm muốn trách thì trách vận may của mình không tốt, đừng có mà ghen ghét vận may của Ý Ý nhà tôi.”
“Đúng vậy, vận may cũng là một loại thực lực đó, Ý Ý cố lên!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-29-anh-ay-den-roi-2.html.]
Là người từng đọc hết quyển tiểu thuyết, Văn Tâm hiển nhiên biết hào quang của nữ chính lớn mạnh bao nhiêu, cho nên cô cũng không muốn so đo gì với Văn Ý. Nhưng cô cũng không nản lòng, dù sao thì tuy huấn luyện viên quan trọng, nhưng người tham gia thi đấu là các tuyển thủ, thực lực của tuyển thủ quan trọng hơn huấn luyện viên nhiều.
Tối hôm trước, mèo rừng đã chọn cho mình một danh sách, trên danh sách có bốn người. Bốn người này bề ngoài không có thực lực gì nổi trội, hẳn là sẽ không bị các đội khác tranh đoạt, lúc này chính là cơ hội tốt của Văn Tâm.
Nhưng Văn Tâm không thể ngờ đến, hào quang nữ chính của Văn Ý lại lợi hại như thế.
Mèo rừng chỉ điểm bốn người ba nam một nữ. Hàn Thuấn là fans của Văn Ý, vì thế quyết định chọn đội Văn Ý; Kỳ Vệ Binh – một giáo viên bình thường đến không thể bình thường hơn, không biết quỷ thần gì mà Văn Ý chỉ liếc mắt một cái đã nhìn trúng tiềm lực của anh ta; Phí Ngôn được cả hai đội của Văn Ý và Văn Tâm lựa chọn, sau đó lựa chọn rút thăm, quả nhiên kết quả cũng là Văn Ý; mà người cuối cùng – em gái Kỳ Vi… Kỳ Vi căn bản không hề đến!
Văn Tâm tức đến phun máu. Như vậy còn muốn cô so thế nào?
Sau khi chọn người xong, danh sách hai mươi người trong đội Văn Ý đã sớm đầy, thậm chí còn nhiều người không được vào đội nữa. Đội của Văn Tâm và nam minh tinh đáng thương vô cùng, thậm chí Văn Tâm còn không đủ hai mươi người, chỉ có mười chín. Nam minh tinh kia đồng tình nhìn Văn Tâm, chủ động nói: “Không thì… tôi cho cô một tuyển thủ nhé?”
Văn Tâm lắc đầu từ chối: “Được rồi, không sao đâu, mười chín cũng được mà.”
Nhóm Lúa mạch cười nhạo trong khung bình luận.
“Hahaha, thấy chưa, đây là kết cục của việc ngày thường không tích đức đó.”
“Quý cô Văn Tâm thật đáng thương, nếu không thì đạo diễn phân cái tên mập mạp kia cho cô ta đi, đúng lúc chúng tôi không cần.”
“Không thú vị chút nào, xem ra trận đấu này thắng lợi rất nhẹ nhàng rồi.”
Đúng lúc này, đạo diễn đột nhiên lên tiếng: “Còn một tuyển thủ chưa tham gia chọn đội.”
Hử? Không phải chỉ có một trăm tuyển thủ sao?
“Tuyển thủ này ban đầu tham gia chương trình với cương vị khách quý, nhưng khi xem các vị tuyển thủ của chúng ta tham gia thì anh ấy cũng hừng hực ý chí chiến đấu lên, đó chính là… K thần của chúng ta! Hoắc Khang!”