Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 14: Tỉnh táo lại đi, dưa hái xanh không ngọt đâu! (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-04 12:14:54
Lượt xem: 35
“Nhóc con, đến xem này, con có thích cái này không?”
Văn Tâm mở app mua sắm trên di động ra, đưa danh sách nguyên liệu chói lọi bày trước mặt mèo đen, tùy ngài chọn lựa.
Hơn nữa lần này cô còn bỏ vốn gốc, biết mèo đen là con nhà giàu, sinh hoạt cao cấp lúc trước không thể nào trong phút chốc hạ thấp được, nên những gì Văn Tâm cho anh xem đều là hàng nhập khẩu cao cấp. Nào là thịt bò Kobe, tôm hùm Australia… Lúc là người ăn gì thì giờ làm mèo Văn Tâm cũng cho anh ăn cái nấy.
Là một người bình thường, Văn Tâm cảm thấy những gì mình có thể cho Đại lão thật sự quá ít, cũng chỉ có một chút đồ ăn vặt và một chỗ ở mà thôi. Nhưng Đại lão thì sao, tiện tay đã cho cô một vai nữ số hai. Dựa vào tài nguyên này, Văn Tâm đã có hai triệu tiền thù lao nhập đoàn, sinh hoạt phí đều dựa vào nó.
Đứng ở góc độ của Đại lão, anh có lòng giúp Văn Tâm, Văn Tâm lại dùng số tiền này mua một con Ragdoll, thật quá đáng!
Trong lòng Văn Tâm tự dung hăng phỉ nhổ mình một phen. Cô nhỏ giọng thì thầm bên tai mèo đen: “Yên tâm đi Nhóc con, cái này là làm riêng cho con thôi, chúng ta lén ăn, không nói cho Em gái nha.”
Mèo đen: “…” Cứ quan minh chính đại ăn, nó dám ý kiến?
Sau đó, mèo đen nhấc móng vuốt cao quý hạ mình nhân nhượng đặt lên một loại nguyên liệu trên app.
Văn Tâm không nói hai lời đặt cho mèo đen, nhanh chóng nói: “Hai ngày nữa là hàng được giao đến, lúc đó mẹ sẽ làm cá nướng cho con, con còn muốn gì nữa không?”
Mèo đen nhớ tới mùi vị đồ nướng BBQ lúc trước, nhìn Văn Tâm cũng thuận mắt hơn. Anh nghĩ nghĩ lại đặt móng vuốt lên tay Văn Tâm.
Văn Tâm: “???” Má ơi, có ý gì đây? Đại lão muốn mình lấy thân báo đáp hả?
Mèo đen không nghe thấy nội tâm đang rít gào của Văn Tâm mà chỉ an tĩnh cảm thụ tốc độ lưu động của loại vật chất kỳ lạ này trong không khí.
Ban đầu mèo đen chỉ lẳng lặng ở cạnh Văn Tâm, các hạt vật chất chui ra từ trong cơ thể Văn Tâm, tỏa sáng xung quanh cô, một ít trôi trong không khí, một ít chui vào trong thân thể mèo đen. Vì thân thể mèo luôn khỏe mạnh nên cũng không phát hiện ra gì khác thường.
Nhưng khi mèo đen đặt móng vuốt trên tay Văn Tâm…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-14-tinh-tao-lai-di-dua-hai-xanh-khong-ngot-dau-2.html.]
Chuyện thần kỳ xuất hiện. Các hạt sáng trong không khí đột nhiên giảm mạnh, thay vào đó, các hạt nhỏ vật chất điên cuồng chui vào móng vuốt mèo đen từ tay Văn Tâm.
Quá trình này kéo dài một phút, một phút sau, tốc độ dần chậm lại. Mãi đến khi tốc độ hấp thu hạt vật chất lại châm hơn, mèo đen vô vàn không thỏa mãn dời móng khỏi tay Văn Tâm.
Văn Tâm: “…” Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tuy Đại lão vừa đẹp trai vừa giàu, nhưng mà Đại lão à anh tỉnh táo lại đi, dưa hái xanh không ngọt đâu!
_______________________
Ban đêm.
Kỳ Trưng lần nữa mở mắt ra.
Mọi thứ trước mắt đều trở nên rõ ràng hơn, anh cảm nhận được trong thân thể từng đã gần đất xa trời của mình đột nhiên xuất hiện một lực lượng sinh cơ bừng bừng. Sức mạnh này làm anh không tự giác muốn đứng dậy, nhưng đủ loại dụng cụ ghim trên người đều trở ngại hành động của anh.
Kỳ Trưng nhíu mày, vung cánh tay, không chút do dự kéo các thiết bị ra. Giây tiếp theo, tất cả các dụng cục tiên tiến nhất đồng loạt tít tít báo động.
“Ai?” Hầu như ngay lập tức, Đường Duệ hai mắt đỏ bừng xuất hiện.
“Là tôi.” Kỳ Trưng khàn khàn giọng, khẽ nói.
“Tổng giám đốc Kỳ, ngài…”
Đường Duệ không thể tưởng tượng được nhìn cảnh tượng trước mắt, sự kinh động lớn này khiến anh ta không thể nói nên lời. Ai có thể nghĩ đến, Kỳ Trưng, người đã được cả giới y học hiện đại tuyên bố không thể cứu được, bốn mươi ngày sau vụ tai nạn lại có thể đứng lên một lần nữa.
“Đừng quá kinh hoảng, cũng đừng rút dây động rừng, chuyện này chỉ có hai chúng ta biết thôi, hiểu chưa?” Dựa vào sức mạnh kia, Kỳ Trưng miễn cưỡng đứng dậy sắc mặt vẫn hơi tái, nhưng trong lòng lại khó nén được vui sướng: “Tôi nghĩ có lẽ tôi đã tìm được cách có thể hoàn toàn khôi phục, cậu dựa theo lời tôi nói đi thu xếp, đừng cho bất kỳ ai biết.”
“Yên tâm, tôi sẽ tuyệt đối theo lời ngài.” Đường Duệ trung thành tận tâm nói.
“Ngày mai cậu đến khu phim trường một chuyến tìm Văn Tâm.” Ánh mắt Kỳ Trưng thâm trầm, trong mắt không mang theo chút cảm tình: “Đưa cô ta tới đây.”