Mèo tôi nuôi đều là Đại lão - Chương 12: Làm thế nào dung hòa quan hệ giữa con lớn và con thứ? (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-04 12:01:52
Lượt xem: 59
“Chị Tâm Tâm, làm sao bây giờ…” Giọng Lý Tinh Tinh mang theo tiếng khóc nức nở.
“Cái gì làm sao?” Văn Tâm nói trong lòng, chị cũng không biết phải làm sao bây giờ nè!
Lý Tinh Tinh nghẹn ngào, đưa điện thoại cho Văn Tâm: “Một người đang bình thường sao lại đột nhiên gặp sự cố được, ngã từ trên ngựa xuống, giờ còn đang hôn mê phải cấp cứu trong bệnh viện, sống c.h.ế.t chưa rõ.”
Trong năm con mèo, nguyên chủ thích Sở Tịch nhất. Vì Sở Tịch xinh đẹp, thích tắm rửa, trên người luôn thơm tho mềm mại, quan trọng nhất là, chỉ cần có đồ ăn Sở Tịch sẽ không bài xích người ôm. Quả thực là bé mèo con hoàn mỹ!
Lúc đầu nguyên chủ cực kỳ cưng chiều con mèo Ragdoll này, còn thường xuyên đăng hình lên Weibo, thu hút một đám fans yêu mèo. Nhưng ngày vui chẳng được bao lâu, nguyên chủ nhanh chóng nhận ra, dù con mèo Ragdoll này là mèo cỡ lớn nhưng có phải nó ăn nhiều quá không? Thức ăn khô, đồ hộp, cá khô, bắp… chỉ cần là đồ có thể ăn thì nó đều cho vào miệng, không cần quan tâm mấy món đồ đó mèo có thể ăn được không.
Dần dà, mèo Ragdoll phát phì, bé mèo cứ như một cây lau nhà di động. Nguyên chủ vốn khoe mèo để hút fans, kết quả đăng lên fans lại ý kiến.
“Tâm Tâm à, con Ragdoll này của cô sắp béo thành heo rồi!”
“Cho nó ăn ít thôi, béo quá không tốt với cơ thể mèo đâu.”
“Trả bé mèo xinh xắn của tui lại đây, đây không phải bé mèo con mà tui thích!”
Nguyên chủ cũng cảm thấy con Ragdoll này quá béo, bắt đầu cưỡng chế giảm béo cho nó, ai ngờ hành động này lại chạm đến vảy ngược trong lòng Ragdoll.
Hóa ra, thân phận thật sự của mèo Ragdoll là nữ thần giới giải trí Sở Tịch. Công ty vì duy trì hình tượng của Sở Tịch đã hà khắc khống chế cân nặng, dáng người, làn da… của cô ấy trong thời gian dài. Thậm chí ngay cả từng động tác nhỏ Sở Tịch cũng không thể tự chủ được.
Sau khi biến thành mèo, bốn con mèo khác dù ít dù nhiều cũng bài xích, chỉ một mình Sở Tịch ngay từ đầu đã tiếp nhận rất tự nhiên. Cô ấy thực sự muốn biến thành một con mèo con vô tư lự, sống thật vui sướng tự do.
Đương nhiên, những điều này nguyên chủ không thể biết được, vì tác giả bày ra những tình tiết này mục đích để vả mặt nữ phụ nguyên chủ mà.
Vì thế sau khi Ragdoll khôi phục lại thành người, đã cực kỳ chán ghét nguyên chủ như Đại lão một. Khi đó nguyên chủ đã tích lũy được một chút tài nguyên dựa vào việc tham dự các bữa tiệc đêm, nhưng lại đắc tội Sở Tịch, bằng vào địa vị trong giới giải trí của Sở Tịch, chỉ cần thuận miệng một câu thì tất cả nỗ lực của nguyên chủ đều đổ về sông về biển cả.
Ngược nữ phụ hi sinh thì cần gì logic? Vả mặt chát chát là xong.
Đã biết trước cốt truyện, Văn Tâm tất nhiên không thể dẫm lên vết xe đổ của nguyên chủ. Nhưng trước mắt, điều quan trọng nhất không phải làm thế nào nuôi Ragdoll thật vui vẻ thật trắng trẻo mập mạp mà là con mèo khác trong nhà – Nhóc con. Cô phải giải thích như thế nào về sự xuất hiện của Ragdoll với Nhóc con đây?
Văn Tâm do dự hồi lâu, lại xoắn xuýt một hồi, thậm chí còn tra không ít cách trên mạng: “Làm thế nào để cân bằng quan hệ giữa con lớn và con thứ hai?”; “Làm thế nào để mèo không ghen tị?”; “Làm thế nào để nói khéo với mèo con nó sắp có em?”
Cuối cùng, Văn Tâm quyết định dựa theo biện pháp trên mạng, bắt đầu tẩy não mèo lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-toi-nuoi-deu-la-dai-lao/chuong-12-lam-the-nao-dung-hoa-quan-he-giua-con-lon-va-con-thu-2.html.]
“Nhóc con à con có biết không? Dù có xảy ra chuyện gì thì mẹ cũng yêu con nhất, con mới là trụ cột của nhà ta.”
Mèo đen thính tai đã sớm nghe hết không sót nội dung của cuộc điện thoại. Diễn đi, cô diễn tiếp đi!
Văn Tâm lại làm ra vẻ thống khổ lắm: “Giờ mẹ muốn nói cho con biết một chuyện mà có lẽ sẽ không thể tiếp thu ngay được, nhưng con phải tin là mẹ thật sự rất yêu con, cái gì mà Ragdoll, cái gì mà em gái tiên nữ chứ, tất cả đều không bằng con.”
Mèo đen: À…
“Mẹ hứa với con, cho dù sau này em gái Ragdoll đến nhà mình, tất cả mọi thứ trong nhà đèu sẽ ưu tiên cho con, đồ ăn ngon đồ chơi đẹp, toàn bộ đều cho con ăn trước chơi trước, cho nên là…” Văn Tâm dừng một chút, đôi mắt xinh đẹp khẩn cầu: “Nhóc con đừng giận mẹ nha, sống cùng với em gái thật tốt được không?”
Mèo đen không có phản ứng gì đặc biệt. Anh chỉ cảm thấy buồn cười. Mình cũng đâu phải mèo thật, sao lại vì Văn Tâm nuôi thêm một con mèo mà tranh giành ganh tị? Làm gì đến nỗi vậy? Hơn nữa dù con Ragdoll kia có đến thì theo lời trong điện thoại nó vẫn còn là một con mèo con, căn bản sẽ chẳng chút uy h.i.ế.p gì đến địa vị của anh.
Cho nên với chuyện này, ngay từ đầu, phản ứng của mèo đen tương đối bình tĩnh. Đương nhiên, phải chú ý cái tiền đề này: Ngay từ đầu.
_______________________
Ngày hôm sau, bà chủ cửa hàng thú cưng mang theo bé Ragdoll bụi bặm mệt mỏi đến khách sạn. Văn Tâm vừa nhiệt tình hoan nghênh bà chủ, vừa tự cảnh cáo mình, lát nữa nhìn thấy bé Ragdoll thì dù gì cũng không thể quá vui sướng, chỉ biểu hiện bình thường là được rồi.
Nhưng mà, lúc bọc lồng mèo được vén lên…
Bé Ragdoll chỉ mới ba tháng tuổi, cả người được bao bọc bởi lớp lông tơ trắng muốt, trên mặt có hoa văn màu nâu xinh đẹp, đôi mắt to xanh biếc như đá quý. Vẻ đẹp này lập tức bắt gọn tim Văn Tâm.
Càng đừng nói, sau khi nhìn thấy Văn Tâm, bé Ragdoll hé miệng kêu “Meo~” một tiếng.
Văn Tâm: AWSL!!!
Cho con hết cho con hết! Cả tiền lẫn trái tim mẹ, con muốn gì mẹ cũng cho!
Aaa, sao trên thế giới này có thể có một bé mèo ngọt ngào đáng yêu như vậy chứ, sao mà có thể đành lòng từ chối bé mèo này chứ? Để nó ăn để nó ăn, cứ để nó ăn thành heo con luôn cũng không sao!
Nhất thời Văn Tâm đem tâm lí chuẩn bị của mình vứt lên chín tầng mây, tung ta tung tăng lấy đồ ăn vặt ra cung phụng bé Ragdoll.
Mèo đen thấy Văn Tâm đem đồ ăn vặt vốn chuẩn bị cho mình phấn chấn sung sướng đưa cho Ragdoll: ?
Sao nói hết thảy đều ưu tiên tôi mà?