Mao sơn tróc quỷ nhân - Chương 14: Hộ thân phù

Cập nhật lúc: 2025-09-26 17:16:17
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hộ phùChiếc xe chạy về thành phố, dừng một nhà tắm công cộng trông vô cùng cao cấp. Chu Tĩnh Như dẫn hai , tự quầy lễ tân thanh toán, đầu hỏi Diệp thiếu Dương và Tiểu Mã: “Hai mát xa ?”

“Mát xa?” Diệp Thiếu Dương sững , như chợt nghĩ đến điều gì đó.

Chu Tĩnh Như đỏ mặt, : “Mát xa chính quy, tốn nhiều sức lực , mát xa một chút cũng .”

“Thôi thôi, quen khác phục vụ.”

Chu Tĩnh Như , nài ép nữa.

Nhà tắm lớn, Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã như lạc Đại Quan Viên, lòng vòng trong khu khách nam một lúc lâu, mới nhờ chìa khóa để đến phòng VIP, Diệp Thiếu Dương quy trình tắm rửa, hỏi Tiểu Mã: “Là cởi quần áo ở đây, trong cởi?”

cũng .” Tiểu Mã gãi đầu.

May mắn là nhân viên phục vụ hướng dẫn, họ đến khu bồn tắm, thấy các bồn nước lớn nhỏ, đủ loại dụng cụ tắm rửa, Diệp Thiếu Dương ngây , những thứ đều dùng để tắm ?

Tắm qua loa, ngâm trong bồn một lát, Diệp Thiếu Dương liền lên, trong phòng nửa ngày, Tiểu Mã mới lên tới, hớn hở : “ thử hết ghế mát xa, phòng xông , và cả cái thứ phun nước nữa, đúng là sướng thật, hóa tắm rửa cũng thể thoải mái đến thế!”

Diệp Thiếu Dương đồng tình: “Có gì thoải mái , chẳng qua là nước sạch hơn một chút so với nhà tắm ở thôn Mao Sơn. Tắm rửa chỉ là việc dội nước xong là hết, bày vẽ gì.”

Tiểu Mã lườm một cái: “Đồ nhà quê!”

Chu Tĩnh Như gọi điện, hẹn họ lên nhà hàng ở tầng hai gặp mặt. Đến nơi, Chu Tĩnh Như ở đó, mặc áo choàng tắm, tóc búi cao. tắm xong, khuôn mặt trắng hồng càng thêm vài phần duyên dáng, động lòng .

"Sao chỉ cô là khách thôi ?" Ngồi xuống, Diệp Thiếu Dương hiếu kỳ hỏi.

Chu Tĩnh Như : "Muộn thế , nhà hàng kinh doanh nữa, nhưng dùng VIP thì ngoại lệ."

Diệp Thiếu Dương gãi đầu: VIP, là cái gì ?

Chu Tĩnh Như gọi một ấm , vài món điểm tâm, dọn bàn, Diệp Thiếu Dương ngây , điểm tâm hóa chỉ là một vài cái bánh quy hình thù kỳ lạ, còn ít ỏi đáng thương, thà gọi một phần thịt đầu heo vịt muối gì đó còn hơn, cái ... Cái là đồ ăn của con ?

"Em cũng là sinh viên năm tư, bình thường ở trường. Hôm nay em về ký túc xá lấy đồ," Chu Tĩnh Như kể trải nghiệm ma ám của . "Vừa gặp bạn trai cũ, ừm, chia tay lâu , vốn dĩ chúng em chỉ hẹn hò hai tuần, cảm giác gì, giờ thì càng cảm giác gì nữa."

Tiểu Mã giơ ngón cái lên: "Nói lắm! Tục ngữ câu cũ thì mới tới, đàn ông nhiều vô kể, nhưng đàn ông phẩm chất như và Tiểu Diệp Tử thì còn nhiều , đặc biệt là ..."

Diệp Thiếu Dương đá m.ô.n.g một cái: "Đừng chen lời!"

Chu Tĩnh Như tiếp: "Sau khi đuổi , nhắn WeChat bảo chờ ở cổng chính, mời ăn tối để xin , gặp mặt dây dưa với nữa nên cổng phụ, đoạn đường đó , định bộ một đoạn gọi xe, hiểu thấy một cô bạn đang vẫy tay gọi ở phía , lúc đó đầu óc đặc biệt mơ hồ, cứ thế theo cô , càng về phía , đầu óc càng mơ hồ, những chuyện đó thì còn nhớ gì nữa."

Chu Tĩnh Như lắc đầu, Diệp Thiếu Dương, cay đắng: "Em cũng ngờ gặp chuyện , hôm nay đúng là mở rộng tầm mắt , chỉ gặp ma, mà còn gặp Đạo sĩ bắt ma... Mà còn trẻ và trai hơn Đạo sĩ TV nhiều."

Diệp Thiếu Dương cảm thấy bay bổng, trong lúc xúc động, lấy một mặt dây chuyền bằng kê huyết thạch từ ba lô, đưa cho cô .

"Tặng em một chiếc hộ phù khai quang, thể khiến ma quỷ thông thường dám gần em."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mao-son-troc-quy-nhan/chuong-14-ho-than-phu.html.]

"Đa tạ Thiếu Dương ca!" Chu Tĩnh Như kích động nhận lấy, chợt nhớ điều gì đó, nắm lấy ví tiền, : "Chiếc hộ phù , chắc là giá trị ?"

"Ở núi bán cho khách hành hương hai ngàn tệ, nhưng với Tĩnh Như duyên, hì hì, tặng miễn phí cho em."

Tiểu Mã ở bên cạnh lườm một cái, thầm nghĩ: "Vì tán gái, đúng là bỏ cả vốn liếng mà."

"Vậy thì cảm ơn Thiếu Dương ca!" Chu Tĩnh Như ngọt ngào, khiến Diệp Thiếu Dương trong lòng ngọt như ăn mật.

Theo lời cô hỏi, Diệp Thiếu Dương kể sơ lược về xuất của , Chu Tĩnh Như mà lòng xao động, vô cùng ngưỡng mộ, cô tiểu thư nhà giàu gặp qua đủ loại , nhưng đây là đầu tiên cô gặp một Đạo sĩ thực thụ, còn trẻ và trai…

"Thiếu Dương ca, chúng trao đổi điện thoại ."

"Được, em là bao nhiêu." Diệp Thiếu Dương lấy điện thoại , chuẩn lưu , Chu Tĩnh Như , ngẩng đầu nhập điện thoại, đột nhiên sững sờ: Cậu dùng một chiếc điện thoại cực kỳ nguyên thủy, ngay cả màn hình màu cũng , màn hình còn một vết nứt, trông cũ, là đồ từ thời nào nữa.

Tiểu Mã cũng nhận tình hình, giật lấy điện thoại, lật qua lật xem: "Tiểu Diệp Tử, cái thần khí của ăn trộm từ bảo tàng ?"

Diệp Thiếu Dương đỏ mặt, : "Lạc hậu lắm ? Ít nhất cũng dùng màn hình xanh mà. Sư phụ còn dùng màn hình vàng cơ."

"Ừm, mạnh hơn điện thoại cục gạch một chút." Tiểu Mã còn gì để .

"À Thiếu Dương ca, những thứ bay từ cây hòe lúc nãy ... Tinh phách đúng , rốt cuộc chúng là cái gì ?" Chu Tĩnh Như đột nhiên nhớ điều , hỏi.

Diệp Thiếu Dương giải thích: "Người c.h.ế.t là quỷ, quỷ c.h.ế.t là tinh phách, tinh phách mất hai trăm năm mới tụ thành quỷ , nhưng là loại quỷ cấp thấp nhất, luân hồi mười kiếp trong súc sinh đạo của Lục Đạo, chịu ngàn đao vạn nhát mới thể đầu thai ."

Chu Tĩnh Như sững sờ: "Vậy... Những hồn ma đó cũng quá thảm , họ chuyện , ác quỷ g.i.ế.c chết, biến thành tinh phách, chẳng xui xẻo ?"

"Người cướp g.i.ế.c c.h.ế.t chẳng cũng xui xẻo như ? Tuy nhiên, đợi đến khi chúng tụ thành hồn ma, đầu thai , sẽ một ưu đãi, giống như em, xinh còn xuất hào môn."

Chu Tĩnh Như duyên: "Thiếu Dương ca, xem , thể giúp em xem kiếp như thế nào ?"

"Không xem." Diệp Thiếu Dương : "Nếu xem em là tài tử giai nhân gì đó thì còn , nếu lỡ là đại hán bới chân hoặc gái lầu xanh... Hì hì, em sẽ buồn bực lắm đó."

Chu Tĩnh Như đỏ mặt, thầm nghĩ cũng , cứ mơ hồ một chút thì hơn.

Trò chuyện một lúc, Chu Tĩnh Như đặt ba phòng, mỗi một phòng, nghỉ ngơi.

Nằm chiếc giường lớn mềm mại, Diệp Thiếu Dương hồi tưởng những chuyện xảy hôm nay, cứ như thể là duyên phận định, ngay ngày đầu tiên xuống núi, xử lý một vụ linh dị và cứu bạn cùng phòng cùng một mỹ nhân hào môn.

Diệp Thiếu Dương lấy chiếc điện thoại cũ của , định chơi một ván rắn săn mồi ngủ, thì đột nhiên tiếng gõ cửa, lòng khẽ run lên, chẳng lẽ... Là Chu Tĩnh Như?

Mang theo tâm trạng kích động bước tới, khoảnh khắc mở cửa, tâm trạng lập tức tụt xuống đáy, lườm Tiểu Mã một cái: "Đêm hôm ngủ, gõ cửa gì!"

Tiểu Mã căng thẳng : "Không Thiếu Dương ca, phòng ma ám."

Diệp Thiếu Dương sững sờ: "Không chứ, ma ám nữa ?"

Loading...