Mao sơn tróc quỷ nhân - Chương 13: Lamborghini

Cập nhật lúc: 2025-09-26 16:29:24
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Thiếu Dương giải thích: “Không pháp sư nào thu phục ma quỷ giữa chừng khóa nó , để nó tiếp tục hại , điều vô lý, đoán, sự hình thành của con thủy thi lẽ cũng là do khác cố ý , đó, họ bắt một con ma nữ đến, mặt thủ cho nó, hấp thụ dương khí của con và âm nguyên của hồn ma, để cung cấp cho con thủy thi tu luyện, đến khi nó luyện đến một mức độ nhất định, họ lợi dụng nó để chuyện , cây hòe cũng là do cố ý trồng, dùng để tụ tập và tăng cường âm khi của ma nữ, cho thủy thi sử dụng.”

Tiểu Mã kinh ngạc : “Người bắt ma cũng kẻ đến ?”

Diệp Thiếu Dương lườm một cái: “Người nào mà chẳng , pháp sư tà tu thì nhiều vô kể, kẻ nuôi tiểu quỷ, bắt hồn hại , trồng cổ, những thường còn đáng sợ hơn cả yêu ma quỷ quái.”

Diệp Thiếu Dương đến gốc cây hòe, ngẩng đầu tán cây to lớn, : “Cây hòe lâu ngày âm khí bám , ước chừng nhiều nhất vài năm nữa nó sẽ thành tinh, giữ là tai họa.”

Nói xong, vẽ một lá dẫn lôi phù, tiến lên dán cây, lùi vài bước, niệm chú văn, lập tức thấy tiếng sét “ầm” một tiếng.

Dẫn lôi phù dẫn đến thiên lôi, mà là âm lôi chuyên dùng để đối phó với quỷ yêu, chỉ thể thấy tiếng sét rền vang, thấy tia chớp.

Một khối lôi hỏa đốt cháy lá linh phù, lửa cháy lan nhanh chóng, thiêu rụi cả cái cây, tán cây đột nhiên lắc lư mạnh, như một đang vặn vẹo, giãy giụa trong lửa. Chất lỏng màu đen ngừng chảy từ các kẽ hở vỏ cây, nhưng lập tức lửa thiêu khô.

Cô gái theo bản năng lùi về phía , lẩm bẩm: “Kinh khủng quá.”

Tiểu Mã vươn tay ôm lấy cánh tay cô , : “Em gái đừng sợ, bảo vệ em.” Kết quả là đẩy bằng một cú thúc cùi chỏ.

“Aiyo, em gái, lo em sợ ma , ý mà.”

“Anh đồ sắc quỷ còn đáng ghét hơn ma!”

Mười mấy phút , cây hòe khổng lồ cháy thành than, Tiểu Mã và cô gái thở phào nhẹ nhõm, kết quả một chuyện kỳ quái hơn xảy : từ cây hòe cháy, từng đám cầu lửa màu xanh lục bay , lúc sáng lúc tối, bay tản xung quanh.

“Đây là cái gì?” Cô gái : “Trông quá.”

“Tinh phách.” Diệp Thiếu Dương trả lời.

Ba bóng vô cùng mờ ảo xuất hiện gốc cây hòe, quỳ lạy Diệp Thiếu Dương.

“Đa tạ đại pháp sư c.h.é.m g.i.ế.c yêu ma, cứu chúng những oan hồn .”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày, : “Các nguơi đều con ma nữ hãm hại ?”

Một hồn ma nữ trả lời: “Bẩm đại pháp sư, con ma nữ ba năm g.i.ế.c một , chúng đều thụ yêu và con ma nữ đó hãm hại, hồn phách giam trong cây, thể thoát , những hồn ma c.h.ế.t sớm hơn, tam hồn thất phách đều thụ yêu rút sạch, hóa thành tinh phách .”

Diệp Thiếu Dương những đốm lửa xanh lục, thở dài, với ba hồn ma: “Các ngươi cứ âm ty để xóa sổ , sẽ cho các ngươi một lá phù, trình bày sự thật, để Phán Quan sẽ truy cứu tội các ngươi ở nhân gian, nỗi khổ các ngươi chịu đựng kiếp , kiếp sẽ đền bù.” 

Diệp Thiếu Dương lấy chu sa bút , vài nét lên một lá phù chỉ, nhấc tay, lá phù chỉ bay về phía Bắc, ba hồn ma bái tạ một tiếng, hóa thành làn khói xanh bám phù chỉ, bay càng lúc càng xa, dần dần mờ biến mất.

Cảnh tượng Tiểu Mã và cô gái kinh ngạc, họ chằm chằm hướng lá phù chỉ biến mất, nên lời.

“Đi thôi.” Diệp Thiếu Dương .

Tiểu Mã : “Cậu tìm pháp sư chuyện ác ?”

“Con ma nữ và thủy thi ở đây gần trăm năm , pháp sư đó chắn chắn c.h.ế.t từ lâu.” Diệp Thiếu Dương : “Hắn bày cục diện , nhưng cuối cùng vì lý do gì đó dùng đến, bằng thủy thi cũng sẽ còn ở đây.”

Tiểu Mã phẫn nộ : “Thế chẳng quá hời , bày bao nhiêu yêu ma quỷ quái ở đây, hại bao nhiêu , lão tử đây cũng suýt hại chết, cuối cùng chẳng chuyện gì…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mao-son-troc-quy-nhan/chuong-13-lamborghini.html.]

“Trước Điện Diêm Vương một sổ sách, trừ phi âm ty, bằng chắc chắn sẽ thanh toán.”

“Không âm ty, còn thể ?” Tiểu Mã hiếu kỳ.

“Cậu một bình thường, nhiều chuyện đó gì.” Diệp Thiếu Dương lườm một cái, cô gái đang một bên, ôn hòa : “Không , thôi em gái.”

“Tạ ơn pháp sư cứu mạng…” Cô gái vẫn còn hoảng loạn, đó thấy mấy con ma quỳ lạy Diệp Thiếu Dương, liền theo bản năng bắt chước, Diệp Thiếu Dương hì hì: “Đừng gọi đạo trưởng, tên là Diệp Thiếu Dương, cô gọi … Là Thiếu Dương ca ca là .”

Nhìn vẻ mặt ám của , Tiểu Mã đơ tại chỗ: Thái độ đổi nhanh quá! Trước đó còn là dáng vẻ cao nhân thanh cao, đạo mạo, chuyện với gái , lập tức biến thành bộ dạng sến sẩm đáng ghét. Cậu thầm “khịt” một tiếng: Đạo trưởng pháp sư gì chứ, chẳng đều là sói đội lốt . Đàn ông mà…

“Thiếu Dương ca, em tên là Chu Tĩnh Như.” Cô gái đưa tay .

Diệp Thiếu Dương nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại, mịn màng của cô , trong lòng thấy sung sướng. “Tĩnh Như, tên thật , hì hì, Tĩnh Như , chúng khỏi đây tiếp.”

Đi vài bước, Tiểu Mã đột nhiên nhớ điều gì đó, vỗ trán một cái, cô gái : “Cô tên là Chu Tĩnh Như? Cô học ở Học viện Ngoại ngữ ?”

Chu Tĩnh Như liếc , coi như đồng ý.

Tiểu Mã trở nên kích động: “Cô là Chu Tĩnh Như, một trong tứ đại mỹ nhân của Học viện Ngoại ngữ! ? Bố cô là Chu Minh, đại gia bất động sản lớn nhất tỉnh Giang Nam, đúng ! Số đo ba vòng của cô là…”

“Cái gì!” Chu Tĩnh Như kinh ngạc kêu lên.

“Không , đó là bên ngoài đồn bậy thôi, hình của cô… Hì hì, hơn nhiều so với những gì đồn.”

Chu Tĩnh Như lập tức , mặt đỏ bừng, quở trách: “Vô Vị!”

Lên đường lớn, Chu Tĩnh Như lấy điện thoại gọi một cuộc, dặn dò vài câu, với họ rằng gọi xe tới, ba chờ bên đường một lát, một chiếc xe từ xa chạy tới, dừng bên cạnh Chu Tĩnh Như.

Đó là một chiếc SUV màu đỏ, kiểu dáng ngầu và bắt mắt, Diệp Thiếu Dương rành về xe, nhưng cũng chiếc xe chắc chắn đắt.

“Lamborghini kìa!” Tiểu Mã hét lên, còn kích động hơn cả khi thấy gái .

“Gini gì?” Diệp Thiếu Dương tò mò, chỉ đến Bikini. “Chẳng lẽ còn hơn cả Mercedes và BMW ?”

Chu Tĩnh Như bật khúc khích.

Tiểu Mã liếc Diệp Thiếu Dương với vẻ khinh bỉ, thốt hai chữ: “Đồ nhà quê!”

Người lái xe là một nữ tài xế, ngoài hai mươi tuổi, cũng xinh , phong cách ngự tỷ, cô thấy Chu Tĩnh Như cùng hai đồ tồi ở vùng ngoại ô hoang vắng thì tò mò, nhưng hỏi nhiều. Đợi ba lên xe, cô đầu xe chạy về.

Tiểu Mã ghé sát tai Diệp Thiếu Dương thì thầm: “ tranh giành đại mỹ nhân họ Chu với nữa, mau chóng xử lý xong , bảo cô giới thiệu cô tài xế cho .”

Diệp Thiếu Dương dùng khuỷu tay thúc một cái.

“Hai đang ?” Chu Tĩnh Như đầu hai .

“Tiểu Diệp Tử mời hai ăn khuya.” Tiểu Mã .

Chu Tĩnh Như : “ mời hai . tắm , là bùn đất.”

Tiểu Mã chợt nhớ đến tình trạng của , qua gương chiếu hậu, thấy nữ tài xế dùng một tay lái xe, tay cứ bịt chặt mũi, vẻ mặt vô cùng khổ sở. Đột nhiên trong lòng lạnh toát. Hỏng , đầu gặp mặt, để ấn tượng về hôi thối cho … 

Loading...