Mao sơn tróc quỷ nhân - Chương 12: Khai thiên chú

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:11:21
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ đến mười phút, vũng nước đọng như thể đang sôi lên, nước b.ắ.n tung tóe, cao hơn một mét.

"Nó sắp , các lùi !" Diệp Thiếu Dương lùi hai bước, rút táo mộc kiếm . Đào mộc kiếm bắt ma, táo mộc kiếm diệt yêu, hơn nữa, cây kiếm từ gỗ táo 33 năm tuổi thiên lôi đánh, linh tính mạnh mẽ, coi là một đạo môn chí bảo.

Tiểu Mã và cô gái căng thẳng lùi cách đó hơn hai mươi mét, vốn dĩ lùi xa hơn nữa, nhưng sợ những chỗ khác cũng ma, hơn hết là vẫn ở gần Diệp Thiếu Dương, những trải nghiệm đó mới thế giới quan của họ, bây giờ, họ cũng thấy ma.

Ầm một tiếng, một vật từ trong nước văng lên, rơi xuống bờ trong tư thế úp sấp, ba chăm chú, chỉ thấy một cơ thể trắng bệch, sưng phù, da thịt nát bươm, lớp da những cục u động đậy, như thứ gì đó đang bò bên trong, một mái tóc dài xơ xác, rối bời thành từng lọn, uốn éo như những con rắn.

Khuôn mặt nó càng thể nổi: một bên mắt khô quắt, một bên còn mí mắt, nhãn cầu to bằng quả bóng bàn, nối với một vài mạch máu, thõng xuống ngoài mắt, lẽ vì ngâm nước lâu ngày, nửa khuôn mặt còn thịt, để lộ xương và hàm răng trắng hếu…

Bộ dạng , thể dùng từ kinh khủng để hình dung, cô gái mắt trợn ngược, ngay cả tiếng hét cũng kịp, ngất lịm , Tiểu Mã đó từng thấy một con ma nữ trong ký túc xá, tuy đáng sợ bằng con , nhưng dù cũng chuẩn tâm lý, nên ngất xỉu tại chỗ, bấu nhân trung để cô gái tỉnh , hai co rúm , vô cùng sợ hãi con thủy thi đang ngừng tiến gần Diệp Thiếu Dương.

Thủy thi mà là bò, nó hai chân, ở phần gốc đùi hai vết thương gọn gàng, trông như thể hai chân chặt đứt, một sợi dây xích thô buộc eo nó, đầu còn của sợi xích ở nước, cũng dài bao nhiêu, nó dùng hai cánh tay chống xuống đất, bò về phía Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương bất động.

"Tiểu Diệp Tử, dọa ngốc , mau tay chứ!"

Diệp Thiếu Dương đương nhiên sẽ thủy thi dọa sợ, quỷ quái dù xí đến trong mắt cũng quá nhiều khác biệt, đang quan sát sợi dây xích buộc eo thủy thi, mơ hồ cảm nhận một chút thở của pháp khí đó, nếu gì bất ngờ, chặt đứt hai chân của thủy thi và dùng dây xích trói nó là cùng một , lẽ là một pháp sư, tại tiêu diệt nó luôn?

Bỗng nhiên cảm thấy chân tê cứng, Diệp Thiếu Dương cúi đầu , một lọn tóc quấn chặt lấy mắt cá chân, đang sức siết, Diệp Thiếu Dương tay giơ kiếm c.h.é.m xuống, khi c.h.é.m đứt lọn tóc, một làn khói trắng bốc lên, thủy thi kêu lên một tiếng quái dị, tốc độ bò đột nhiên tăng nhanh, nhân lúc Diệp Thiếu Dương chú ý, nó ôm chặt lấy chân trái của và há miệng cắn.

Diệp Thiếu Dương vội vàng rút chân , chân rút , nhưng chiếc giày nó ôm chặt, cắn trong miệng.

"Nặng mùi thật đấy." Diệp Thiếu Dương lắc đầu, vung kiếm xông tới, thủy thi buông chiếc giày , một đôi tay khô xương tóm lấy táo mộc kiếm, đôi tay lập tức như nướng, phát tiếng xì xì. Chất lỏng màu đen ngừng nhỏ xuống từ kẽ ngón tay. Thủy thi há miệng gầm lên. Dưới ánh trăng, thể thấy nó lưỡi, trong khoang miệng là một con giun trắng dẹt và dài, mọc một cặp răng kìm. Diệp Thiếu Dương nhíu mày, dọa sợ, nhưng ghê tởm.

Thủy thi màng đến đau đớn, kéo táo mộc kiếm về phía nó ngày càng gần.

Diệp Thiếu Dương chút kinh ngạc, nó thể chống pháp khí, ít nhất tu vi trăm năm, ngay lập tức, tay trái đang rảnh rỗi của kết một pháp quyết, định vỗ lên mặt nó, thì đột nhiên chân trượt, như thể thứ gì đó kéo, ngã ngửa .

Cúi , ! Một lọn tóc của thủy thi quấn chân , như một con rắn, xoắn và bò lên của , càng lúc càng nhiều tóc vươn , đầy vài giây quấn chặt lấy , dùng sức kéo về phía nó, thế là một một thi, nữ nam , dính chặt , tóc dài quấn vòng quanh họ, như một cái kén tằm càng lúc càng lớn, thể thấy tình hình bên trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mao-son-troc-quy-nhan/chuong-12-khai-thien-chu.html.]

"Đậu xanh, ghê thật!" Tiểu Mã há hốc mồm, hướng về phía cái kén tằm , lớn tiếng hô: "Tiểu Diệp Tử cố lên, bùng nổ tiểu vũ trụ của , đánh bại hết bọn ngưu quỷ xà thần!"

Cô gái nhíu mày một cái, : "Nói gì linh tinh thế, thể im lặng một chút !"

Cảm nhận cơ thể thủy thi trơn nhầy dính nhớp, Diệp Thiếu Dương cũng cực kỳ khó chịu, thêm đó, thủy thi dí đầu gần, há miệng, để lộ con giun trắng , Diệp Thiếu Dương ghê tởm nôn, trong lòng hiểu rằng thủy thi hôn , nó để ý khuôn mặt của , mà là mạng sống của , một khi thi trùng trong miệng nó cắn, ngay cả thiên sư cũng chống đỡ nổi.

thể nhúc nhích, dù tài giỏi đến cũng thể sử dụng, trừ khi... Thôi kệ! Để giữ mạng, lão tử đây cần nụ hôn đầu nữa! Diệp Thiếu Dương cắn mạnh một cái, cắn nát đầu lưỡi, chủ động áp miệng miệng thủy thi, phun một ngụm m.á.u đầu lưỡi trong miệng nó.

Máu đầu lưỡi sức mạnh trừ tà lớn nhất, Diệp Thiếu Dương là thiên sư, linh tính càng mạnh hơn ba phần!

"Hú..." Thủy thi rên lên một tiếng, run rẩy.

Ầm một tiếng, tóc dài nổ tung, đứt thành từng đoạn, thủy thi hất tung lên trời. Diệp Thiếu Dương lau miệng, nhanh chóng dậy, lớn tiếng niệm: "Nhật lạc sa minh, Thiên địa đảo khai, Càn khôn vô cực, Đạo pháp vô biên!"

Nhật lạc sa minh, Thiên địa đảo khai!" Khai Thiên Chú, là một trong những chú văn mạnh nhất của Mao Sơn, chỉ pháp sư cấp Thiên Sư mới thể sử dụng, nó tiêu tốn pháp lực cực lớn, vốn dĩ với tu vi của Diệp Thiếu Dương, g.i.ế.c một con thủy thi cần dùng đến chú văn mạnh như , chỉ vì con thủy thi cướp nụ hôn đầu của , tuyệt đối thể để nó tồn tại nữa, tuyệt đối thể!

Táo mộc kiếm lóe lên một luồng ánh sáng xanh, đ.â.m thẳng cổ họng thủy thi, Diệp Thiếu Dương hét lớn một tiếng: "Phá!"

Ầm một tiếng, cơ thể thủy thi nổ tung, vô thịt vụn văng vãi khắp nơi.

Diệp Thiếu Dương lau miệng, ừm, sự hủy diệt mà , chính là như .

Mãi một lúc lâu , Tiểu Mã và cô gái mới hồn, hiểu thủy thi chết, xuống từ gò đất, Tiểu Mã giơ ngón cái lên: "Tiểu Diệp Tử, đỉnh thật, lợi hại quá, con ma ghê gớm đó tiễn trong một nốt nhạc. Lúc nãy khi nó vây lấy , còn tưởng tiêu đời , mà, lúc nãy gì nó, khiến nó bay như ?"

"Không hỏi!" Diệp Thiếu Dương lườm một cái, chuyện xảy trong trận tóc đó, là ký ức đau khổ và nhục nhã nhất đời

Sau khi thi triển Khai Thiên Chú, tiêu hao một lượng lớn pháp lực, Diệp Thiếu Dương khoanh chân xuống, nhắm mắt , dùng Mao Sơn dưỡng khí thuật để hồi phục một chu thiên, cảm thấy khá hơn mới dậy, cúi đầu , đống thịt vụn hóa thành m.á.u mủ, thấm lòng đất, Diệp Thiếu Dương nhặt sợi dây xích lên, dùng sức kéo , kéo thêm mười mấy mét nữa thì đến đầu dây.

Cầm sợi xích lên nghiên cứu cẩn thận một lúc, Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm: "Đây là pháp khí từ huyền thiết, quả nhiên là do một pháp sư ..."

"Pháp sư? Người cũng bắt ma giống ?" Tiểu Mã sững , "Vậy tại chỉ khóa thủy thi , mà g.i.ế.c nó luôn?"

Diệp Thiếu Dương lắc đầu: "Mục đích của là g.i.ế.c nó, mà là... nuôi nó."

Loading...