Mai Lan Ký - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-04 11:36:12
Lượt xem: 313

1

 

Ca ca cưới Hồ tỷ tỷ là chuyện tốn nhiều công sức.

 

Hồ lão tam là tên lưu manh nổi tiếng trong thôn. 

 

Hồ thẩm mất sớm, chỉ để một nữ nhi cho

 

Hắn cả ngày chỉ uống rượu, đến cơm cũng chẳng cho Hồ tỷ tỷ ăn no.

 

Hồi Hồ tỷ tỷ còn nhỏ hơn chút nữa, còn thường xuyên tay đ.á.n.h đập nàng.

 

Năm Hồ tỷ tỷ lên mười, đ.á.n.h đến mức chịu nổi nữa, bèn trốn đến sân nhà .

 

Nhà là một nghĩa trang, cách thôn bọn họ xa.

 

Năm ca ca mười hai, liếc mắt thấy vết thương cánh tay nàng, liền lục trong nhà mấy sợi dây thừng cùng một cây rìu.

 

Ca ca với Hồ tỷ tỷ rằng: 

 

"Ngươi chạy , nhưng chắc chạy . Chi bằng về trói , đem rìu kề sát cổ , dù uống đến c.h.ế.t, cũng chẳng dám động ngươi thêm một ngón tay nào."

 

Sau Hồ tỷ tỷ đến nhà , quả thật còn vết thương nữa.

 

Ca ca của , dung mạo tuấn tú, tính tình ôn hòa, bản lĩnh săn b.ắ.n cũng giỏi. 

 

Chỉ là vì là “đứa trẻ sinh trong quan tài”, lão nhân nghĩa trang nuôi lớn, còn vướng thêm – một “nha đầu quan tài” ăn bám, nên trong thôn chẳng ai chơi cùng bọn cả.

 

À, “đứa trẻ sinh trong quan tài” tức là của của đều c.h.ế.t, nhưng vẫn sinh bọn trong quan tài.

 

Ta thì mệnh chẳng , đêm đời cũng là đêm Phạm lão bá – nuôi – qua đời. 

 

Khi đó mới tám tuổi, mà vẫn c.ắ.n răng nuôi nấng .

 

Ta từng hỏi , vì nuôi .

 

Huynh xoa xoa mặt đáp: 

 

"Vì to lắm. Ca ca đây sợ nhất là yên tĩnh, nhà la hét ầm ĩ, thấy ấm lòng."

 

Huynh thích náo nhiệt, đương nhiên càng yêu mến Hồ tỷ tỷ – nguyện ý đến nghĩa trang chơi cùng bọn .

 

Huynh dạy Hồ tỷ tỷ luyện quyền cường , múa rìu rèn sức, dẫn nàng chạy khắp núi rừng, mong nàng lớn lên thành một nữ tử cường tráng hoạt bát, còn ai ức h.i.ế.p nữa.

 

Mà Hồ tỷ tỷ thì dạy nấu ăn, vá áo, chải tóc tết bím, tránh cho cứ nuôi theo kiểu qua loa đại khái, khiến thành một dã nhân.

 

Cứ dạy dỗ như thế, đến khi ca ca hai mươi, Hồ tỷ tỷ mười tám, còn mười hai, ba bọn sắp thật sự trở thành một nhà .

 

2

 

Tuy Hồ lão tam chẳng gì, nhưng cũng là phụ ruột của Hồ tỷ tỷ. 

 

Ca ca cưới Hồ tỷ tỷ, thì sính lễ chuẩn đúng như lời .

 

Hai mươi lượng bạc, ca ca từ năm mười lăm tuổi bắt đầu dành dụm, mãi đến năm hai mươi mới gom đủ.

 

Huynh mua vải gấm, cắt vải điều, đến cả tấm biển đen mấy chục năm tuổi treo ở nghĩa trang cũng sơn thành màu đỏ tươi.

 

Hồ tỷ tỷ cùng hiên lên, mặt mày hớn hở, tươi vỗ lưng một cái: 

 

"Tiểu Hảo, gọi một tiếng tẩu tẩu thử xem nào."

 

Nàng hề hổ, chỉ niềm vui hiện đầy nét mặt.

 

Ta cũng vui lây, dụi đầu cánh tay nàng mà gọi to: 

 

"Tẩu tẩu, tẩu tẩu, tẩu tẩu của , mỹ nhân tẩu tẩu!"

 

Tiếng gọi quá vang, ngược khiến ca ca đỏ mặt, liếc chúng một cái lủi bếp xem món ăn và thịt chuẩn cho hôn lễ.

 

Tuy chắc chẳng bao nhiêu hữu đến dự, nhưng dù chỉ ba bọn , tân nương nhập môn cũng bàn tiệc đủ đầy, ngụ ý rằng đời nàng từ nay sẽ lo đói khổ.

 

Giống như năm xưa Phạm lão bá đặt tên cho ca ca là “Phạm Bão”, là mong cả đời chịu đói.

 

 Còn ca ca đặt tên cho là “Phạm Hảo”, là hy vọng chỉ ăn no, mà còn ăn ngon.

 

Chỉ tiếc niềm vui , chẳng qua một ngày, tan tành như trời long đất lở.

 

Khi đó và ca ca đang giúp Hồ tỷ tỷ thu dọn hành lý, chuẩn dọn về nhà .

 

Ngôi thôn nhỏ cũ nát đột nhiên xuất hiện một nhóm ăn mặc rực rỡ, họ xông đến bắt lấy Hồ tỷ tỷ. 

 

Người đầu là một ma ma họ Lưu, quỳ xuống òa kêu lên: 

 

"Tiểu thư, đại tiểu thư của ơi, chịu khổ , mau theo lão nô hồi phủ thôi. Phu nhân sinh của đang ngày đêm trông ngóng ở nhà kìa!"

 

lau nước mắt kể chuyện, giọng nghẹn ngào đầy xúc động. 

 

Đại ý là: năm xưa, phu nhân Hầu phủ theo trượng phu chiến trường. Vì chiến sự căng thẳng, nên khi sắp sinh, bà đưa . Nào ngờ giữa đường gặp địch, phu nhân trôi dạt tới thôn nghèo .

 

Là Hồ thẩm giấu bà trong nhà, còn giúp bà vượt cạn. 

 

Lúc đó, phu nhân yếu ớt, nghĩ Hồ thẩm dám liều mạng cứu , ắt là , Hồ thẩm nhân lúc tráo con với con của phu nhân, một đứa trẻ mới sinh đầy hai ngày.

 

Chuyện vốn trôi qua nhiều năm, khó phát hiện. 

 

Nào ngờ tam lão gia của Hầu phủ mê y thuật, gần đây say mê nghiên cứu phương pháp dùng m.á.u để xác định huyết thống giữa cha và hài tử. 

 

Ông lấy trong phủ mẫu, ngờ phát hiện tiểu thư Hầu phủ hiện tại cùng huyết mạch.

 

Những khác trong phủ đều nghĩ rằng phương pháp của tam lão gia vấn đề, chỉ riêng Hầu phu nhân chợt nhớ đến chuyện xưa lúc sinh nở, lập tức phái đến tra xét.

 

Lưu ma ma thấy Hồ tỷ tỷ lập tức nhận , bởi nàng giống Hầu phu nhân thuở trẻ đến năm phần.

 

3

 

Hồ tỷ tỷ thoáng ngây .

 

Phải một lúc lâu , nàng mới chỉ Hồ lão tam, lúc say khướt thành một bãi bùn nhão mà hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mai-lan-ky/chuong-1.html.]

 

"Ý bà là, phụ ông ? Cha ruột của đang ở kinh thành, họ vẫn nhớ đến , còn sai xa thế để tìm ư?"

 

Từ năm mười tuổi, Hồ tỷ tỷ chẳng còn nữa, mà lúc , vành mắt nàng đỏ hoe.

 

Mắt cũng đỏ theo.

 

Trẻ con cha yêu thương, ai mà từng mơ tưởng một ?

 

ca ca, nhưng cũng từng ao ước, nếu như cha thì bao.

 

Huống chi cha ruột của tỷ , qua tiền.

 

Ca ca nhẹ vỗ lưng nàng, dịu giọng :

 

"Mai Hương, hãy theo bọn họ . Nàng rõ ràng từ mà đến."

 

Hồ tỷ tỷ lau nước mắt, nhoẻn miệng vui vẻ:

 

"Tất nhiên ! Chỉ cần cha cái đồ khốn kiếp , thì dù lên núi đao xuống biển lửa cũng !"

 

Nàng nắm lấy tay ca ca, chắc nịch:

 

"Chúng cùng , mang theo cả Tiểu Hảo nữa. Nếu kinh thành , chúng chẳng cần về nữa."

 

Lúc , Lưu ma ma mới chú ý đến sự mật giữa ca ca và Hồ tỷ tỷ, bèn thăm dò hỏi:

 

"Vị là…?"

 

Hồ tỷ tỷ đẩy ca ca lên phía :

 

"Phu quân của ! Ngày thành . Chờ thành , cả nhà chúng sẽ theo bà về phủ."

 

Lưu ma ma ca ca từ xuống , sắc mặt nghiêm nghị:

 

"Nếu cầu với Hồ gia, thì cưới nữ nhi nhà họ Hồ. Còn tiểu thư đây là thiên kim của Hầu phủ, chuyện gì mà dính dáng đến hôn sự ?"

 

dứt lời, liền phất tay hiệu:

 

"Người , đưa tiểu thư hồi phủ. Những kẻ liên quan, theo."

 

Đám thủ mau lẹ, phối hợp ăn ý, Hồ tỷ tỷ còn kịp phản ứng thì khống chế, lôi mất .

 

Nàng đầu gào lên với ca ca:

 

"Phạm Bão! Mau tới cứu ! Ta rời xa !"

 

Ca ca lập tức đuổi theo, giao tranh với bọn họ.

 

bản lĩnh, một đấu nổi bảy tám , cũng thể địch hai mươi .

 

Hai mươi kẻ vây chặt lấy ca ca, ép tận mắt Hồ tỷ tỷ đưa lên xe ngựa, cứ thế xa dần, xa dần…

 

Hồng Trần Vô Định

Mà đám cũng chịu rút.

 

Trông họ giống như binh lính, sớm báo với huyện lệnh.

 

Giờ thì chúng vây kín trong nghĩa trang, một bước cũng cho rời khỏi.

 

4

 

Ca ca trở nên trầm mặc.

 

Ta rón rén hỏi , nếu như Hồ tỷ tỷ mãi trở về thì ?

 

Huynh mài lưỡi rìu bóng loáng, trầm giọng đáp:

 

"Nếu nàng về, sẽ đến kinh thành tìm nàng. Cho dù nàng cần nữa, cũng đích với một câu."

 

Ta nghĩ, thì .

 

Hồ tỷ tỷ nhất định sẽ bỏ rơi ca ca.

 

Chỉ cần ca ca sợ Hầu phủ, vẫn còn tẩu tẩu.

 

Thế nhưng đợi mãi đợi mãi, chẳng đợi bọn lính rời , mà đợi Lưu ma ma trở .

 

dẫn theo một vị cô nương da trắng như ngó sen, chỉ một cái là chẳng giống chúng , đẩy cửa nghĩa trang bước .

 

Ca ca hỏi: "Mai Hương ở kinh thành sống ?"

 

liếc mắt quanh nghĩa trang:

 

"Hầu phủ giường cao chăn ấm, đương nhiên hơn nơi cả ngàn . Phạm nghĩa sĩ*, phu nhân ngươi từng cứu tiểu thư, đặc biệt sai mang lễ đến tạ ơn."

 

(*nghĩa sĩ: Người hành hiệp trượng nghĩa)

 

lấy một bọc đồ, đẩy cả vị cô nương tới mặt ca ca.

 

"Số bạc , là để Phạm nghĩa sĩ mua ruộng tậu nhà, sống cuộc đời sung túc. Còn vị cô nương , vốn nên là nữ nhi của Hồ gia. Ngươi hôn ước với Hồ gia, thì hãy coi như Hầu phủ chúng bồi thường cho ngươi một cuộc hôn sự. Mong Phạm nghĩa sĩ cho phép lão nô chứng, hôm nay hai hãy thành ."

 

Miệng bà mấp máy, nhưng lời còn khó hơn cả ch.ó sủa.

 

Ca ca lập tức ném gói bạc xuống đất, lạnh giọng: "Nếu cưới thì ?"

 

Lưu ma ma mỉm :

 

"Ngươi cưới , tất nhiên ép . theo hộ tịch, nàng hiện vẫn là nữ nhi của Hồ lão tam. Nếu ngươi cưới, thì việc nàng Hồ lão tam đem bán nơi nào, e là chẳng ai ."

 

Ngoài đại môn, Hồ lão tam nhe cái miệng sún răng , ánh mắt vị cô nương chẳng khác gì ch.ó thấy miếng thịt.

 

Cái nơi mà nàng sắp đưa đến, nghĩ bằng gót chân cũng chẳng nơi tử tế gì.

 

Lưu ma ma vẫn tiếp tục lên tiếng:

 

"Tiểu thư nhà ngày nào cũng kêu gào trong phủ rằng ngươi là . Lão nô hôm nay cũng xem thử, ngươi thật sự là ?"

 

Ca ca trừng mắt , bàn tay siết chặt đến đỏ rực.

 

Thế nhưng thể để ý đến đang trong sân .

Loading...