Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-04-14 03:12:40
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymGeQzV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cổng nam, đối với quán ăn vặt mà nói, là một khởi đầu địa ngục. Bản thân ông chủ quán vòng tay cũng từng bày quán bán xúc xích nướng nhưng hoàn toàn không có khách, quả thực là nghi ngờ nhân sinh. Sau này ông ta mới đổi nghề, bắt đầu bán những chiếc vòng tay lấp lánh, cuối cùng cũng miễn cưỡng nuôi được gia đình.
Nhiều năm như vậy, bất kể là xiên nướng lẩu cay hay bánh bạch tuộc viên nhỏ, không có bất kỳ quán ăn vặt nào trụ được quá một tuần ở cổng nam nguyên nhân rất đơn giản.
Những học bá này căn bản không có hứng thú với đồ ăn vặt. Căn tin số hai trong trường vừa rẻ vừa ngon, cũng có rất nhiều quầy đồ ăn vặt giá cả ổn định, nếu muốn đổi khẩu vị, ra khỏi cổng nam chính là khu kinh doanh sầm uất, lẩu hải sản, thịt nướng các món chính đủ loại đều có.
Hơn nữa, cổng nam lại gần Học viện Cơ khí và Học viện Máy tính nhất, hai trường học này đều nổi tiếng là “cày” rất nhiều sinh viên bận đến mức có thể hai ba ngày không ăn cơm, càng miễn bàn đến đồ ăn vặt.
Hơn nữa, quán ăn vặt bán hoành thánh cảm giác thật kỳ quái. Nếu muốn ăn hoành thánh, tại sao không trực tiếp gọi cơm hộp huyện Sa, những quán bán xiên nướng lẩu cay ít nhất còn trụ được năm sáu ngày, chàng trai trẻ này e là một ngày cũng không xong, lát nữa phải thu dọn về thôi.
Ông chủ bán vòng tay lắc đầu, cúi đầu sắp xếp lại những chiếc vòng tay nhà mình. Đột nhiên, một mùi hương nồng nàn xộc vào mũi. Khoan đã, đây là mùi gì vậy?
Giản Vân Lam vừa mở nắp nồi cùng với hơi nước bốc lên, hương thơm thuần khiết của nước dùng gà lan tỏa khắp nơi. Cổng nam nằm ở một ngã tư, gió nhẹ lay động mang theo hương gà tinh khiết và thơm lừng đi xa, thổi qua chóp mũi của mỗi người.
Lúc này là đầu thu, cái nóng đã dịu đi sau vài trận mưa thu thời tiết dần chuyển lạnh. Bảo vệ cổng trường, anh chàng giao cơm hộp những người đi làm ngang qua, và cả những sinh viên trở về trường, tất cả đều ngửi thấy mùi hương này, theo bản năng tìm kiếm hướng phát ra mùi thơm.
Canh gà mang theo hương thơm mê người làm người nhịn không được ảo tưởng, nếu này một chén xuống bụng nên là mỹ vị như thế nào... Bất quá, như thế nào sẽ có người ở cổng trường nấu canh gà. Lý Vân là sinh viên năm 3 khoa máy móc công trình của trường.
Hôm nay, cô cùng bạn cùng phòng Đàm Đình Đình ước định hảo đi ra ngoài ăn lẩu cay, nhưng hai người thường đi cửa hàng của ông chủ kia nay chủ tiệm sinh bệnh nên không tiếp tục kinh doanh, bọn họ chỉ có thể hậm hực mà về quyết định ghé tạm vào căn tin số hai để ăn một bữa. Hai người còn mang theo chút tâm tư nhỏ nhặt nói không chừng, ở nhà ăn thứ hai các cô có thể ngẫu nhiên gặp được nam thần vườn trường Ninh Sanh.
Để dành tiền học bổng quốc gia sau ba năm, Ninh Sanh mỗi ngày đều ở phòng máy tính đến khoảng 7 giờ, rồi vội vàng xuống nhà ăn giải quyết bữa tối, sau đó lại trở về phòng máy tính tiếp tục gỡ lỗi. Nếu có thể ngẫu nhiên gặp được Ninh Sanh, chỉ là nhìn mặt y thôi, các cô đều có thể ăn liền ba chén cơm trắng một cách ngon lành.
Đây chính là sự tu dưỡng của những người mê trai đẹp nhưng mà, mới vừa đi đến cổng trường, Lý Vân đã bị mùi thơm nồng nàn này hấp dẫn, dừng chân lại.
Lý Vân kêu sợ hãi ra tiếng: “Canh gà hoành thánh!”
Đàm Đình Đình đang nhắn tin cho bạn trai, lơ đãng nói: “Đi nhanh lên nào, chậm một chút nữa là Ninh Sanh về phòng máy tính mất... Má ơi, trai đẹp!”
Đàm Đình Đình nương theo ánh mắt Lý Vân nhìn lại cùng đồ tham ăn Lý Vân bất đồng, cô lập tức nắm bắt được một trọng điểm khác soái ca á!!!
Cái người đang đứng ở phía sau quán ăn vặt, mặc bộ đồ đầu bếp trắng tinh, đeo tạp dề, quả thực chính là có nhan sắc tựa tiên giáng trần. Dưới làn hơi nước trắng xóa, đường nét quanh người cậu đều được bao phủ trong sương mù, hàng mi đen như cánh quạ khẽ rũ xuống, đôi mắt đen thẳm ánh lên màu xanh lam, mang một vẻ đẹp khiến người ta kinh tâm động phách. Một gương mặt tuyệt mỹ như vậy, so với Ninh Sanh cũng không hề kém cạnh đây là idol nhà nào xuống mở quán trải nghiệm cuộc sống vậy?!
Đàm Đình Đình đứng chôn chân tại chỗ. Khi phản ứng lại, Lý Vân và Đàm Đình Đình đã đứng trước quán ăn vặt, mắt long lanh nhìn Giản Vân Lam.
Lý Vân: “Ông chủ, một phần hoành thánh bao nhiêu tiền?”
Đàm Đình Đình: “Ông chủ, em có thể thêm WeChat không?”
Hai cô sinh viên gào khóc đòi ăn và xin Wechat thấy khách đến, mắt Giản Vân Lam sáng lên cậu cố gắng kìm nén sự kích động, mỉm cười nói:
“Một phần hoành thánh 30 tệ, có vị canh gà và vị cay thơm, quét mã thanh toán là được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-2.html.]
"Bây giờ mới bắt đầu luộc hoành thánh, phải đợi năm phút."
Giá bán hoành thánh là do [Hệ thống Trù Thần] quyết định, Giản Vân Lam không có quyền sửa đổi, nếu không thì thật ra cậu nguyện ý bán một tệ hoặc thậm chí cho không. Dù sao, mục đích của cậu không phải kiếm tiền.
[Hệ thống Trù Thần] cũng đã tính toán kỹ lưỡng, với trình độ nấu nướng mãn cấp của Giản Vân Lam và nguyên liệu nấu ăn chất lượng tốt, thì giá hoành thánh này bán giá cao cũng không quá đáng.
Nhưng, xuất phát từ việc cân nhắc tình hình đặc biệt hiện tại, vẫn là định giá ở mức sinh viên có thể chấp nhận được. Ăn cướp hả? 30 tệ? Đàm Đình Đình nghi ngờ mình nghe nhầm. Hoành thánh ở huyện Sa chỉ có 7 tệ một phần, quán ăn vặt bình thường này một phần hoành thánh lại tận 30 tệ! Đủ ăn bốn bữa ở huyện Sa rồi.
Đàm Đình Đình hơi chùn bước. Trai đẹp thì đẹp thật, nhưng ngắm thôi cũng được, đâu nhất thiết phải mua ăn chứ. Chiều Đàm Đình Đình đã ăn vặt, bản thân cũng không đói lắm.
Lý Vân cũng hơi do dự không phải sợ hoành thánh không ngon. Mà là gần cuối tháng, cô thật sự có chút eo hẹp về tài chính... Nhưng… Dưới ánh đèn, nồi canh gà thơm lừng sủi ùng ục, bên trong nổi rong biển, trên mặt phủ một lớp váng dầu trong suốt. Bên cạnh thớt, những viên hoành thánh nhỏ nhắn xinh xắn được xếp ngay ngắn, lớp vỏ hoành thánh mỏng tang trong suốt, có thể mơ hồ thấy phần thịt tươi bên trong.
“Ông chủ, tôi muốn một phần!”
Lý Vân cắn răng, quét mã thanh toán.
“Được.”
Giản Vân Lam cong cong đôi mắt, dùng muôi vớt vớt ra mười viên hoành thánh bỏ vào nồi. Những viên hoành thánh nhỏ nhắn với lớp vỏ mỏng dính khẽ xoay tròn trong nồi nước đang sôi, Lý Vân chăm chú nhìn vào nồi, vẻ mặt hồi hộp. Đây chính là số tiền sinh hoạt phí còn lại của cô, ngàn vạn lần đừng làm cô thất vọng đấy!
Cùng lúc đó, Vạn giới vị diện, trên đỉnh cao của phát sóng trực tiếp. Một nhóm người xuyên thư mới đã đến thế giới “Cố Chấp Độc Chiếm” rất nhiều người xem cũng nhấp vào phòng phát sóng trực tiếp mà họ cảm thấy hứng thú để theo dõi.
“Cố Chấp Độc Chiếm” là một quyển truyện cẩu huyết đô thị tình tiết ngược luyến thời xưa, kể về việc tổng tài bá đạo Cố Hành Chu vừa gặp đã yêu học bá cao lãnh Ninh Sanh, từ đó bắt đầu một loạt những tình tiết cưỡng đoạt, ngược thân ngược tâm đầy đau khổ. Hai người giày vò nhau đến tận kết cục, một người chết, một người mất trí nhớ cái kết BE đau buồn đến day dứt lòng người.
Nhiệm vụ của những người xuyên thư, chính là nỗ lực sửa lại kết cục, biến nó thành một cái kết HE, hướng về phía trước, tràn đầy năng lượng tích cực nhưng cho đến nay, vẫn chưa có bất kỳ người xuyên thư nào thành công.
Nhóm người xuyên thư lần này mỗi người đều thể hiện tài năng của mình, có người thề sẽ chữa lành vết thương lòng cho vai chính thụ chịu đựng Ninh Sanh, vừa tiến vào thế giới liền đến ngồi xổm ở cổng viện cũng có người quyết định bắt đầu từ phía Cố Hành Chu, lúc này đã lợi dụng thân phận phú nhị đại trà trộn vào bữa tiệc của Cố Hành Chu.
Trong vô số phòng phát sóng trực tiếp như vậy, một phòng phát sóng trực tiếp không tên tuổi với tiêu đề “cổng trường…” đã thu hút sự chú ý của một số người xem. Chủ phòng mới đẹp trai quá đi a~
Xem tiêu đề của cậu là ở cổng trường hẳn là cũng định bắt đầu công lược từ phía Ninh Sanh. Hai người đẹp trai va chạm, chắc chắn rất đẹp mắt. Mang theo tâm trạng như vậy, một đám người xem phấn khích nhấp vào phòng phát sóng trực tiếp.
Sau đó… Liền thấy Giản Vân Lam thuần thục lái xe ba bánh đến cổng trường, đun nóng nước dùng, vớt hoành thánh thả vào nồi.
Người xem xoa xoa hai mắt của mình. Sau đó, lại xoa xoa.
[Không phải, từ từ đã, cái chủ bá này đang làm cái gì vậy!! Bày quán??!]
[Sao dám phí phạm cái gương mặt tuyệt mỹ kia TvT.]
[Đây là cái đường đua xuyên thư hoàn toàn mới nào vậy…]
[Là cậu ta điên rồi, hay là chúng ta điên rồi?!]