Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-04-15 06:45:48
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKN2JyAJAw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấm thoắt, quầy hàng rong đã được bày bốn ngày. Bốn ngày này là những ngày tháng vui vẻ nhất trong mười năm qua của Giản Vân Lam. Mỗi ngày cậu chỉ cần nghĩ đến chuyện bày quán, nhìn những gương mặt tươi cười rạng rỡ sau khi thưởng thức món ngon, lòng Giản Vân Lam tràn đầy thỏa mãn.

 

Trong vòng nhiệm vụ của [[Hệ thống Trù Thần]], cậu chỉ có thể bày quán sáu ngày ở mỗi địa điểm, chủ nhật nghỉ ngơi, tuần sau sẽ được phân phối ngẫu nhiên đến địa điểm mới.

 

Vậy nên, ở cổng nam Kinh Đại, cậu chỉ còn lại hai ngày thật sự có chút luyến tiếc chính vì chỉ còn hai ngày, Giản Vân Lam càng muốn thể hiện tiêu chuẩn tốt nhất của mình, toàn lực ứng phó.

 

Sáng hôm sau, Giản Vân Lam lại dậy thật sớm đi chợ đầu mối nhập hàng. Hôm nay, làm món hoành thánh gì đây. Hôm qua gió thổi cả đêm, thời tiết chuyển lạnh hẳn, báo hiệu thu về. Những người bán hàng rong ở chợ nông sản cũng đã mặc áo dài tay, túm năm tụm ba tụ tập tán gẫu.

 

Vừa bước vào chợ, một vầng sáng màu tím nhạt đã thu hút sự chú ý của Giản Vân Lam là cà chua. Vầng sáng phát ra từ góc bên trái, một nữ sinh mặc đồng phục trung học đang giúp ông nội bày cà chua ra sạp những quả cà chua to tròn, căng mọng, đỏ au, cuống còn đọng những giọt sương sớm. Vừa nhìn đã biết là cà chua loại thượng hạng.

 

Xem [[Hệ thống Trù Thần]] đánh giá cà chua là “tuyệt vời” cũng có lý do của nó.

 

"Ông chủ, mua cà chua không?" Nữ sinh mặc đồng phục thấy Giản Vân Lam đến gần, lập tức nhiệt tình chào mời, giọng phổ thông của cô bé mang âm hưởng Hà Nam: "Ông chủ đẹp trai quá, em giảm giá cho!"

 

Chưa đợi Giản Vân Lam kịp trả lời, cô bé đã lấy từ trên sạp xuống một quả cà chua căng mọng, rửa qua loa rồi đưa cho cậu: "Anh ăn thử đi, nhà em tự trồng đấy ạ, vừa chua ngọt lại mọng nước, không phun thuốc sâu gì đâu, ngon lắm!"

 

Giản Vân Lam nhận lấy cà chua, cắn một miếng vị chua ngọt lan tỏa, nước sốt tràn ra, lượng nước sốt còn nhiều hơn cả thịt quả, thịt quả lại mềm mịn ăn sống cũng thấy ngon. Loại cà chua này, nấu canh là hợp nhất. Vậy là Giản Vân Lam đã có ý tưởng cho món hoành thánh tối nay.

 

"Em bán cà chua giá thế nào? Anh mua hết." Giản Vân Lam nói.

 

Cô nữ sinh trung học há hốc mồm, nhìn cậu đầy kinh ngạc gần đây chợ nông sản đều rỉ tai nhau, có một ông chủ vừa đẹp trai lại hào phóng, cứ đến sạp nào là "hốt" hết cả sạp không ngờ lại là sự thật! Thật sự cô ta gặp được rồi!

 

"Được ạ, ông chủ." Nữ sinh mừng rỡ ra mặt: "Em còn có ít cải thảo này nữa, ăn cũng ngon lắm, em tặng anh luôn."

 

Cô ta vừa đóng gói cà chua cho Giản Vân Lam, vừa nhét thêm vào một mớ cải thảo, bắp cải cuộn chặt, màu vàng nhạt đều tăm tắp nhìn là biết vừa ngọt vừa tươi thật đúng là nhặt được của hời.

 

Giản Vân Lam vui vẻ hớn hở lái xe ba gác, sau khi mua cà chua, cậu lại đến chợ hải sản dạo một vòng chọn mua tôm tươi ngon nhất. Cà chua, cải thảo cùng tôm, chính là sự kết hợp tuyệt diệu nhất cho bữa tối mùa thu.

 

Mua sắm xong nguyên liệu, Giản Vân Lam chở đầy ắp hàng về biệt thự, thời gian còn sớm, cậu ngủ một giấc.

 

Lúc tỉnh dậy, quản gia gõ cửa phòng cậu: "Thiếu gia, thầy Vương sai người mang đến cho ngài ít tỏi mới nói là của nhà học sinh ông ấy trồng."

 

Giản Vân Lam nhớ ra, trước đó thầy Vương đã nhắn WeChat cho cậu, nói muốn biếu cậu ít tỏi. Cậu nhận lấy tỏi, thấy củ nào củ nấy cũng chắc nịch, nặng trĩu.

 

[Hệ thống Trù Thần] đánh giá là “tốt”, thầy Vương thật là người tốt, tặng đồ cũng tặng đúng thứ cậu cần. Nếu ông tặng tranh chữ đồ cổ gì đó, Giản Vân Lam sẽ không nhận, nhưng tỏi thì... Giản Vân Lam cảm thấy mãn nguyện mà nhận lấy.

 

Buổi chiều, cậu bắt đầu công tác chuẩn bị cho hôm nay. Tỏi của thầy Vương lập tức được dùng đến. Bắt nồi lên cho dầu vào đun nóng, thêm thật nhiều tỏi băm, tỏi tươi được rán đến hơi cháy trong dầu nóng, mùi thơm nồng nàn của tỏi lập tức xộc vào mũi. Sau đó, cậu cho những miếng cà chua đỏ mọng vào nồi, thêm gia vị, đun nhỏ lửa liu riu.

 

Cải thảo cũng được rửa sạch, cắt thành từng đoạn vừa ăn. Vì sở thích cá nhân, Giản Vân Lam còn mua thêm một ít nấm kim châm có thể rải lên trên nước sốt cà chua sền sệt.

 

Hoành thánh là loại hoành thánh tôm tươi cậu đã làm trước đây, hôm nay không kịp tìm người giúp, Giản Vân Lam liền nhờ quản gia và dì giúp việc hỗ trợ, lột tôm, rút chỉ đen. Hôm nay cậu không băm tôm thành chả, mà cố gắng giữ lại nguyên con tôm đã bóc vỏ, gói thành những chiếc hoành thánh nhỏ xinh.

 

Mỗi ngày vỏ hoành thánh đều do chính tay cậu nhào bột, cán mỏng, cắt miếng. Vỏ hoành thánh phải mỏng mà không rách, chỉ có cậu, người có trù nghệ đạt điểm tối đa, mới có thể làm ra vỏ hoành thánh mỏng hơn cả máy móc một cách chuẩn xác như vậy.

 

Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, thời gian lặng lẽ điểm 6 giờ. Bày quán thôi, cậu đến cổng nam Kinh Đại, lúc này, cổng nam đã là biển người tấp nập.

 

Chỉ cần nhìn sơ qua thôi, ít nhất cũng có 50-60 người đang xếp hàng. Nếu Giản Vân Lam vẫn giữ quy định mỗi người chỉ được mua hai phần, thì số thực khách đang xếp hàng trước mắt có thể mua hết cả trăm phần.

 

Đó là còn chưa kể đến những người khác đang ùn ùn kéo đến. Cổng nam Kinh Đại gần khu thương mại, hôm nay lại là thứ sáu, rất nhiều dân văn phòng mệt mỏi sau một ngày làm việc, học sinh các trường khác cũng đến đây dạo chơi. Thấy đám đông xếp hàng khác thường này, không ít người tò mò:

 

"Đây là xếp hàng mua gì vậy?"

 

"Có ngôi sao nào đến à, hay là có hoạt động ưu đãi gì?"

 

"Tò mò quá, tôi cũng xếp hàng thử xem."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-16.html.]

Bản tính của người nước H là thích xem náo nhiệt thấy nhiều người xếp hàng như vậy, dù không biết lý do, nhưng bản năng mách bảo họ cũng muốn xếp vào hàng, sợ mình bỏ lỡ điều gì đó. Vì thế, hàng người ngày càng dài ra còn có không ít người đứng bên cạnh băn khoăn, biết rằng xếp hàng bây giờ cũng không mua được, chỉ có thể tìm đường tắt.

 

Giản Vân Lam vừa xuất hiện, không ít thực khách không xếp hàng đã xông đến, "bát tiên quá hải, mỗi người một vẻ".

 

Anh bảo vệ cổng nam hôm nay đến muộn, cũng không xếp hàng, anh ta mắt trông mong nhìn Giản Vân Lam: "Ông chủ, có thể bán cho tôi một phần được không, tôi biểu diễn cho anh một bài quyền thể thao quân đội."

 

Dứt lời, anh ta thật sự biểu diễn một bài quyền thể thao quân đội, uy vũ sinh phong, nhìn rất đẹp trai.

 

Đám đông: "..."

 

"Đẹp trai!"

 

"Đẹp trai thì có đẹp trai..."

 

"Nhưng mà ông chủ đừng bán cho anh ta, không có quy củ thì sao thành phép tắc được! Không xếp hàng thì không được ăn hoành thánh!"

 

Anh bảo vệ đáng thương cúi đầu đi về cuối hàng. Tạ An Dương cùng bạn gái Diệp Mính tay trong tay, cũng định đi đường tắt. Trong tay Tạ An Dương cầm đèn cổ vũ, còn có sổ nhỏ, cả những tấm ảnh và hình vẽ chibi Giản Vân Lam mà bạn gái tự làm:

 

"Ông chủ, hai tụi em là hội trưởng fanclub của anh, tụi em siêu thích anh luôn! Có thể cho tụi em mua một phần được không?"

 

Mọi người: "..."

 

Ủa, một ông chủ quán ăn vặt, cũng có fanclub á. Giản Vân Lam còn chưa kịp nói gì, trong hàng, không ít nữ sinh viên đã không kiềm được: "Má ơi, cái này đẹp quá à."

 

"Còn có standee và huy hiệu nữa?" Các nữ sinh mắt sáng rực, không nhịn được hỏi hai người họ: "Mấy cái này có bán không?"

 

Ăn theo idol, sống theo idol. Cái hình chibi ông chủ Giản cưỡi xe ba gác, ôm thú nhồi bông hoành thánh thật sự rất đáng yêu mà. Không ít nữ sinh bị đồ ăn theo idol thu hút rời khỏi hàng, hàng người lập tức tiến lên một đoạn lớn, Tạ An Dương cùng bạn gái nhân cơ hội tiến vào hàng.

 

Các nữ sinh viên: "..."

 

Đáng ghét, bị lừa rồi. Tiếp đó, là đám kỹ thuật viên mặc áo sơ mi kẻ caro, bưng máy tính đến, thử chiêu "dương đông kích tây": "Ông chủ, tôi muốn hỏi về thuật toán này, anh nói thuật toán này trộn bê tông với hoành thánh thì có ngon không?"

 

Vì kỹ xảo quá vụng về, bị mọi người nhìn thấu ngay lập tức còn có một giảng viên từ khoa quản trị từ xa đến, nghiêm túc nói: "Ông chủ, thế này đi, tôi trả một trăm tệ một phần, cậu bán cho tôi trước một phần được không?"

 

Trong đám đông lập tức vang lên tiếng la ó: "Cấm thực khách hối lộ!"

 

Nhưng rất nhanh, một góc khác lại truyền đến giọng nói yếu ớt: "Tôi có thể trả một trăm năm..."

 

"Tôi trả hai trăm!"

 

"300!"

 

Giản Vân Lam lên tiếng: "Được rồi, mọi người đừng ồn ào nữa, đây không phải là hội đấu giá đâu."

 

Khách hàng thích món hoành thánh của cậu, cậu rất vui nhưng vẫn cần phải giữ trật tự còn bao nhiêu miệng ăn đang chờ cậu phục vụ nữa kia!

 

Đối diện với sự nhiệt tình của các thực khách, Giản Vân Lam mở nắp nồi. Một làn hương cà chua nồng đậm ngay lập tức lan tỏa, thứ nước canh cà chua sền sệt đang sôi ùng ục, tỏa ra hơi thở chua ngọt ấm áp, khiến bụng người ta không khỏi kêu lên ọc ọc. Ai nấy đều đói bụng nên mới xếp hàng, ngửi được mùi hương này, mắt ai cũng sáng rực lên.

 

"Hoành thánh vẫn là 30 tệ một phần, hôm nay có món hoành thánh sốt cà chua!"

 

Giản Vân Lam thông báo. Các thực khách hào hứng hẳn lên, xếp hàng và tranh nhau trả tiền. Giản Vân Lam thoăn thoắt vớt hoành thánh thả vào nồi. Trí nhớ cậu không hề tồi, hôm nay khách đông, nhưng cậu vẫn nhớ rõ từng người.

 

Lý Vân vẫn xếp ở vị trí đầu hàng đến đây bao nhiêu ngày rồi, cô ta đã trở thành fan trung thành của món hoành thánh Giản Vân Lam. Từ món hoành thánh thịt bắp tươi, đến món hoành thánh tôm tươi, hoành thánh sốt dầu cay, ngày nào cũng là một món ngon không trùng lặp. Sau một ngày mệt mỏi, được ăn một bát hoành thánh nóng hổi, đã trở thành khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong ngày của cô ta.

 

Hơn nữa, Giản Vân Lam cũng nhớ rõ cô, khi thấy cô, anh mỉm cười gật đầu: "Hôm nay cũng đến à, đi học có vất vả không?"

 

Mắt Lý Vân sáng lấp lánh, cô ta lắc đầu lia lịa: "Không vất vả, được ăn hoành thánh của ông chủ, thì có gì mà vất vả chứ!"

Loading...