LỆ TIÊN SINH, YÊU KHÓ KIỂM SOÁT - Chương 168: Kỷ Noãn Noãn không phải con ruột của nhà họ Kỷ

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:53:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên đường , Lệ Bắc Hàn cũng thể khống chế bản , vẫn luôn suy nghĩ đến chuyện .

Chẳng lẽ Noãn Noãn thật sự hồi ức với xuất hiện ngày đó? Cô còn gặp nữa?

Lời của Ngôn Cẩn Trần liên tục hiện lên trong đầu .

Rõ ràng hai đều là , tại khó chịu như thế?

Về đến nhà, Kỷ Noãn Noãn dang hai tay hai chân sofa.

Những ngày qua cô thật sự quá bận, gần như thời gian nghỉ ngơi, Lệ Bắc Hàn tình trạng của Ninh Thị nên cũng phiền cô nhiều.

“Có trái cây ?”, Kỷ Noãn Noãn ngẩng đầu hỏi Lệ Bắc Hàn.

“Để rửa một ít mang đến”.

Mười phút , Lệ Bắc Hàn bưng một đĩa đủ loại trái cây tới.

Kỷ Noãn Noãn vẫn sofa như xương: “Đã lâu một ngày thế , lén nửa ngày rảnh rỗi, còn ở cạnh em”.

Lệ Bắc Hàn cầm xiên trái cây đút cho cô một quả dâu tây.

“Ngọt quá!”, Kỷ Noãn Noãn ăn thoả mãn nheo mắt: “Em ăn nữa!”

Lệ Bắc Hàn cô, đôi môi đào ngậm dâu tây đỏ tươi, trông cực kỳ quyến rũ.

“Anh ăn ?”, Kỷ Noãn Noãn cầm một quả lên đặt bên môi .

Lệ Bắc Hàn nhận lấy cho miệng, đột nhiên đè về phía cô.

Dâu tây ngậm đưa đến bên miệng cô.

Kỷ Noãn Noãn hé miệng, cả quả dâu tây và môi kề sát !

Nước dâu tây ép tràn ngập giữa môi răng cô, hương vị ngọt ngào đặc biệt xen lẫn với thở của Lệ Bắc Hàn bao phủ lấy cô.

Dường như nếm vị ngọt, bắt đầu đổi cách đút cô ăn.

Trong miệng cô bắt đầu tràn ngập vị dâu tây, vị dưa lưới, vị lê…

Sau khi ăn sạch đĩa trái cây lớn, Kỷ Noãn Noãn cảm thấy no. 

Triền miên một lúc lâu, đôi môi của cô hôn đến mức nóng hừng hực như sưng lên.

“Lệ Bắc Hàn, đối với em là một tồn tại như thế nào?”

“Túi sưởi”, Lệ Bắc Hàn đáp .

“Gì cơ?”, Kỷ Noãn Noãn sửng sốt: “Anh em là túi sưởi chỉ cần cắm điện là sẽ nóng lên á? Sao em là túi sưởi ?”

Cô lập tức chu môi bày tỏ sự bất mãn của . Sao là cục cưng em bé đáng yêu chứ!

“Bỏ điện ”.

“Hả? Điện gì cơ?”

“Bỏ từ điện trong câu cắm điện là sẽ nóng lên ”.

Kỷ Noãn Noãn: “Cắm là sẽ…”

Mấy từ còn chợt thể thành lời.

Mặt cô lập tức đỏ lên như cà chua chín, nâng tay đ.á.n.h mấy cái lên n.g.ự.c . là quá xa, thể trêu cô mà chớp mắt như thế chứ. 

“Bé Noãn, em là tất cả ấm áp mà ”, Lệ Bắc Hàn nắm lấy tay Kỷ Noãn Noãn, để tay cô sờ lên má .

Lúc sờ đến cằm của , Kỷ Noãn Noãn cảm nhận râu đ.â.m , nhột.

sợ râu của , đặc biệt là khi bắt nạt cô.

Túi sưởi, bé Noãn, cách gọi vẫn khiến cô hài lòng hơn.

“Bé Noãn, hôm đó xuất hiện đúng lúc, là xa lạ cứu em, em thấy…”

“Có thấy gì cơ?”

“Có thấy thất vọng với ? Anh xuất hiện mặt em thời điểm nguy hiểm như thế. Em nảy sinh thiện cảm hoặc lệ thuộc cứu em ?”

Kỷ Noãn Noãn buồn , nhưng chỉ thể cố kiềm chế.

Anh còn đang nghĩ đến chuyện ?

Hơn nữa còn hỏi cô một cách nghiêm túc như thế, xem chắc chắn vẫn đang ghen.

chút thiện cảm”, Kỷ Noãn Noãn cố ý .

Lệ Bắc Hàn: “…”

“Không em cả đời chỉ cần một thôi ?”

“Em cũng đến bên ? Hơn nữa còn yêu mà”.

“Em thật sự suy nghĩ đó!”

Lệ Bắc Hàn nổi giận thật .

Kỷ Noãn Noãn chợt phát hiện IQ của Lệ Bắc Hàn lúc thật sự khiến thấy lo lắng.

“Em… Ưm!”

Môi của cô chặn một nữa.

Nụ hôn bá đạo hút hết tất cả khí trong phổi cô.

Cô tựa như một con cá c.h.ế.t chìm, bàn tay nhỏ bé vung lên, còn nắm lấy bả vai của thì đầu giữ chặt! 

Lệ Bắc Hàn điên !

Sự dịu dàng khi đều còn tồn tại nữa, tựa như mưa rền gió dữ bao vây lấy Kỷ Noãn Noãn.

Sofa, phòng khách, phòng tắm, giường…

Cuối cùng Kỷ Noãn Noãn tựa như một vũng bùn nát, ngã xuống giường ngất .

Cuộc điều tra tiến hành hơn nửa tháng vẫn chút manh mối nào, nhà họ Thẩm rơi trong hỗn loạn, ai đều tỏ vẻ lo âu.

Thẩm Tri Ý dám nhắc tới chuyện của cô và Lệ Bắc Hàn nữa, ngoan ngoãn xuất viện, Thẩm Hạo Lâm đón về Đế Đô.

Nhà cũ nhà họ Thẩm.

Tất cả của nhà họ Thẩm đều về nhà cũ để bàn bạc chuyện Thẩm Việt mất tích.

“Chuyện chắc chắn liên quan với Kỷ Noãn Noãn! Cô nhất định dính líu!”, bây giờ Diêu Giai vẫn nhằm Kỷ Noãn Noãn.

“Bà thôi ! Bà xem bà bây giờ khác gì một phụ nữ đanh đá ?”

đanh đá? Người mất tích là con trai của ông đấy! Tại ông mặc kệ? Chỉ cần ông mặt thì ai dám chứ!”

“Bà bây giờ bao nhiêu cặp mắt đang chằm chằm nhà họ Thẩm của chúng ? Bà gần đây bận rộn đến mức nào ? Thôi , những điều với bà cũng vô nghĩa, bà mà hiểu ”.

hiểu? Ông đang chê đúng ? Nếu ông chê thì tìm một thể xứng với ông mà sống qua ngày !”

“Được ! Đừng ồn ào nữa!”, ông cụ Thẩm giận dữ quát lên.

Trong nhà thoáng chốc yên tĩnh trở , Diêu Giai tức giận xoay , nước mắt nhịn tuôn rơi.

Lệ Tâm Nhan đưa một tờ khăn giấy đến, nhưng Diêu Giai đẩy : “Cô tìm cảm giác tồn tại ở đây cái gì?”

Lệ Tâm Nhan xoay , quan tâm đến Diêu Giai nữa.

“Anh cả, chị dâu, bây giờ đừng ồn ào nữa, ồn ào thêm cũng tìm cách giải quyết, thật cả lo, cũng phái tìm khắp nơi ”.

đó bố , con cũng hỏi thăm khắp nơi. Hai đừng nôn nóng, cũng đừng cãi vả, thế cũng giải quyết vấn đề gì cả”, Thẩm Khiêm cũng cất tiếng khuyên nhủ.

Thật trong lòng bọn họ vẫn luôn một suy nghĩ dám .

Thẩm Việt mất tích lâu như thế, e rằng lành ít dữ nhiều.

Quan trọng nhất là bay giờ điều tra gì cả, nếu là bắt cóc bình thường còn đỡ, ít nhất thể chuộc về!

Cũng rốt cuộc những nhằm nhà họ Thẩm nên mới tay với Thẩm Việt .

“Tiếp tục điều tra, chúng cần mất bình tĩnh”, ông cụ Thẩm trầm giọng , đó lên ngoài. Lúc ngoài, trong mắt ông lộ vẻ đau khổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/le-tien-sinh-yeu-kho-kiem-soat/chuong-168-ky-noan-noan-khong-phai-con-ruot-cua-nha-ho-ky.html.]

Nếu để ông ai dám hại đến cháu trai của ông , ông nhất định sẽ băm thây !

Tiệc mừng thọ của nhà họ Tống tổ chức hoành tráng.

chuyển đến An Thành, nhưng với phận và địa vị của nhà họ Tống vẫn quan to và nhà giàu từ Đế Đô chạy đến An Thành mừng thọ cho bà cụ Tống.

Đây là đầu tiên nhà họ Tống tổ chức tiệc mừng thọ.

Lúc ông cụ Tống cũng tổ chức.

Tiệc mừng thọ tổ chức thời điểm quan trọng thế hàm ý khiến suy nghĩ.

Tống Ấp Hành về nước, lập tức tin tức tiết lộ lẽ nhà họ Tống sẽ trở trung tâm quyền lực một nữa, từ những hoạt động của Tống Ấp Hành khi trở về An Thành thì cũng xác nhận đây là thật.

Nếu nhà họ Tống tranh giành quyền lực một nữa thì nhà họ Thẩm sẽ mũi chịu sào.

tình thế bên ngoài là sóng yên biển lặng, nhưng thật sóng gió âm thầm dâng lên.

Nhà cũ của nhà họ Tống.

Bà cụ Tống quần áo mặc trong tiệc mừng thọ đưa tới: “Đã lâu mặc lễ phục nghiêm chỉnh như thế, thật sự quen lắm”.

“Bà nội, bà mặc chắc chắn sẽ , như trở năm đó khi còn trẻ , nhất định sẽ khiến ông nội c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt”, Tống Tấn Hành trêu ghẹo.

“Cháu ăn , ngọt để bà vui, nếu cả của con khéo bằng một nửa con thì cũng đến mức tận bây giờ vẫn còn độc ”.

“Bà nội, bà vội gì chứ, cả là đàn ông độc kim cương, giá đấy! Đàn ông thế cũng giống như đồ cổ , càng già càng đáng giá”.

“Bà thằng bé đáng giá, bà chỉ thể nhanh chóng kết hôn. Cháu xem Đảm Nhi bao nhiêu tuổi ! Thằng bé còn chẳng thèm quan tâm đén việc cưới xin!”

“Bà nội, sắp xếp cho cả xem mắt ?”

“Mẹ cháu cũng lo thì sắp xếp của bà thể để cháu mắt”.

“Theo cháu thấy cả của cháu hai khả năng”.

“Hai khả năng?”

“Khả năng thứ nhất, thích đàn ông”.

Bà cụ Tống cầm lấy gối lưng ném về phía Tống Tấn Hành.

Tống Tấn Hành bắt chuẩn: “Bà nội, bà đừng tức giận, cháu còn đến tình huống thứ hai mà”.

“Không bao giờ câu nào tử tế!”

“Tình huống thứ hai là lẽ cả của cháu trong lòng !”

“Có trong lòng? Là ai?”

“Anh chịu , chúng ”.

“Nói cũng chẳng khác gì !”

“Bà nội, cháu lén cho bà một chuyện, sáng nay cả của cháu tới Yến Đô ”.

“Đi Yến Đô?”

thế, cháu dò hỏi thử, chuyện xử lý, cháu cảm thấy chắc là tự đưa thiệp mời đến nhà họ Kỷ! Tiệc mừng thọ của bà cũng còn xa nữa, cả chẳng là để đợi của nhà họ Kỷ về cùng ?”

“Ý của cháu là Tiểu Noãn ư?”

“Phải, tám mươi phần trăm trong lòng cả là Kỷ Noãn Noãn!”

Bình thường bà cụ Tống sử dụng internet, càng quan tâm đến những tin tức bên lề, chỉ nhà họ Kỷ và nhà họ Ninh từ hôn. Nếu thật sự là Tiểu Noãn thì đương nhiên là nhất!

cô chủ nhà họ Kỷ là hoa chủ, cả theo đuổi ”.

“Không từ hôn ?”

khác nhanh chân giành ”.

“Cháu thế cũng như ! Cút cút cút, chuyện với cháu bực cả !”, bà cụ Tống thẳng thừng đuổi Tống Tấn Hành ngoài.

Trong bóng đêm tối đen, một bóng từ trong quán bar, trông vẻ uống say, ngã trái ngã , đường còn vững.

Tô Lâm thấy bóng dáng mặt thì nhanh chóng đuổi theo.

“Ninh Dật!”

Ninh Dật ngẩng đầu, trong mắt chợt lộ vẻ ghét bỏ: “Tránh !”

“Ninh Dật, uống say !”

Hôm nay Ninh Dật ngoài là bàn chuyện hợp tác, bây giờ những nịnh bợ đây đều vẻ như ông lớn khoa tay múa chân với , chỉ vẻ sa sút của chứ ý định hợp tác.

🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa

Anh giữ Ninh Thị, nhưng trong tay vẫn còn một vốn, còn năng lực.

Anh tin rằng thể trở , thể cướp thứ thuộc về !

“Ninh Dật, em đưa về nhé?”, Tô Lâm nhẹ giọng hỏi.

“Cút! Không em cũng thích lúc ? Khi đó còn là thừa kế của Ninh Thị, bây giờ còn là gì nữa ! Em còn bám lấy gì?”

Tô Lâm tình cảm với Ninh Dật đúng thật là vì phận của .

thừa nhận tất cả hy vọng của mất hết lúc .

Cũng giống như Ninh Dật chịu tin mất Ninh Thị .

“Ninh Dật, em khó chịu như thế nào, em bây giờ thấy nhục nhã và cam lòng , em cũng tin tưởng là thể thành công, thể cướp về những thứ thuộc về !”

Ninh Dật đột nhiên dừng bước, Tô Lâm.

“Em tin tưởng thể cướp thứ thuộc về ? Em tin rằng ?”

“Em tin!”, Tô Lâm gật đầu.

Cũng giống như việc cô tin tưởng thứ của sẽ mất hết .

“Có một chuyện từng với em, Kỷ Noãn Noãn thể con ruột của nhà họ Kỷ!”

“Sao thế?”

“Lúc nhỏ ở nhà họ Kỷ, nửa đêm tỉnh ngủ tình cờ thấy cuộc trò chuyện của cô và dượng . Bây giờ đang điều tra lai lịch của Kỷ Noãn Noãn, nếu tìm thấy chứng cứ cô con ruột của nhà họ Kỷ…”

“Tìm chứng cứ thì ?”

“Cô quan hệ huyết thống với nhà họ Kỷ thì thể thừa kế gia sản của nhà họ Kỷ ?”

Trong lòng Tô Lâm dâng lên sự căm hận cùng!

hận bố liên lạc sớm với cô mà để cô nhận nuôi Kỷ Noãn Noãn, cô cô yêu thương bao nhiêu!

Nếu vì Kỷ Noãn Noãn thì đứa bé mà cô nuôi là cô .

mới là thừa kế của Kỷ Thị!

“Tại ? Đương nhiên là vì bây giờ cô họ Kỷ”, Ninh Dật khẽ: “Đừng em nghĩ rằng chứng minh cô ruột thịt với nhà họ Kỷ thì em thể thế vị trí của cô nhé?”

Tô Lâm thầm nghiến răng.

“Em đừng quên ông cụ Kỷ vẫn còn đấy”.

“Nếu ông còn nữa thì ?”, Tô Lâm lạnh lùng hỏi ngược .

Ninh Dật cứng đờ sững sờ Tô Lâm, chợt cảm thấy phụ nữ xa lạ, hơn nữa còn vô cùng độc ác.

“Ninh Dật, cần quan tâm đến những chuyện , em sẽ xử lý thoả, bây giờ em cần phấn chấn trở , đối xử với bản , dù là Kỷ Thị bây giờ Ninh Thị mất , sớm muộn gì cũng sẽ trở bên cạnh chúng ”.

Ninh Dật vẫn sững sờ Tô Lâm.

Tô Lâm đột nhiên đến gần tay, nhào lòng .

“Ninh Dật, em yêu , em thể hết tất cả thứ vì ! Nếu một ngày em tư cách thừa kế Kỷ Thị, em sẽ dâng thứ cho , chính là ánh sáng rực rỡ trong lòng em”.

“Lần thất bại năng lực, cũng thua Lệ Bắc Hàn và Kỷ Noãn Noãn, mà là ngờ Lệ Bắc Hàn sẽ bản di chúc , cũng ngờ Kỷ Noãn Noãn thâu tóm Ninh Thị, trả thù một cách điên cuồng như thế”.

“Em đoán cô phát hiện ý đồ của em đêm đó, nên mới dùng thể đổi lấy cơ hội hợp tác với Lệ Bắc Hàn. Cô ngủ với Lệ Bắc Hàn, nên mới chắp tay nhường Ninh Thị cho cô ”.

“Kỷ Noãn Noãn hơn em chỗ nào? Cô còn thấp hèn hơn cả em! Em chỉ vì khống chế tình cảm của mới chen chân hai , còn cô thì ? Cô đối xử với như thế thì là cái gì?”

Nét mặt Ninh Dật buông lỏng, dần Tô Lâm thuyết phục.

 

Loading...