Phó Tư Hành: "…”
Sao nào, vẫn là trai tân, mất mặt ?
Đó là vì gặp con gái thích ?
Anh cũng truyền thống như cha , chỉ trao đầu tiên của cho con gái yêu.
Ôn Sương… cô đầu tiên của ?
Ý thức đang một chút ảo tưởng về Ôn Sương, Phó Tư Hành lập tức ngăn suy nghĩ lung tung nữa.
Sau khi Phó Tư Hành đỗ xe xong, cùng Ôn Sương đến quán nướng.
Người đàn ông cao lớn, tuấn.
Người phụ nữ xinh , động lòng .
Hai cùng , như một bức tranh tường tuyệt mỹ.
Chủ quán nướng và các khách hàng ăn nướng, ánh mắt liên tục rơi hai .
“Hai vị khách quý, hai vị ăn gì ạ?” Chủ quán nhiệt tình hỏi.
Ôn Sương nhận lấy chiếc rổ nhỏ mà chủ quán đưa, cô đầu Phó Tư Hành: "Em ăn gì cũng chứ?”
Phó Tư Hành gật đầu: "Em ăn gì cứ gọi.”
Ôn Sương cầm xiên thịt cừu, xiên thịt bò, cánh gà nướng, mực nướng, sụn gà, cà tím nướng, hẹ nướng, mì căn nướng…
Đầy một rổ.
Chủ quán Ôn Sương mảnh mai, gầy gò, ông : "Cô gái, cô gọi nhiều như , hai ăn hết .”
Ôn Sương nuốt nước bọt, hào sảng : "Ông chủ, lãng phí đồ ăn , yên tâm, thể ăn hết.”
Gọi xong đồ nướng, Ôn Sương thấy bàn bên cạnh uống bia, cô cầm hai chai bia.
“Chồng ơi, uống rượu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-96.html.]
Phó Tư Hành lắc đầu: "Không uống, lát nữa lái xe. Em uống rượu ?”
Ôn Sương từng uống bia hiện đại, cô chút tò mò về hương vị của nó.
“Biết một chút.”
Sau khi đồ nướng bưng lên, Ôn Sương như một chú mèo con mỹ thực chinh phục.
[ Ngon quá , mỹ thực hiện đại thật sự quá hợp khẩu vị của . ]
[ Hu hu hu, còn định tích lũy công đức để khôi phục linh lực, xem thể tìm cách trở về ngàn năm , giờ thì chút về nữa . ]
Lông mày của Phó Tư Hành khẽ nhíu .
Cô còn từng ý định trở về ngàn năm ?
Bất chợt, n.g.ự.c chút thắt .
Ôn Sương ăn xong đồ nướng, uống xong một chai bia, cô cảm thấy chút lâng lâng.
[ Oa, ngờ bia hiện đại say đến . ]
Phó Tư Hành thấy cô loạng choạng dậy, vội vàng đỡ cô.
Ôn Sương đẩy tay Phó Tư Hành , khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng lộ nụ ngây thơ: "Em say~”
Sau khi Phó Tư Hành thanh toán xong, Ôn Sương đang lảo đảo về phía , liền nắm lấy cánh tay cô: "Xe ở bên .”
Ôn Sương chớp mắt Phó Tư Hành: "Chồng ơi, em bộ ngắm cảnh đêm ở đây.”
Phó Tư Hành dáng vẻ say khướt, chút ngây thơ đáng yêu của cô, trong đôi mắt sâu thẳm của lộ một tia dịu dàng và cưng chiều mà chính cũng nhận .
Anh gọi điện cho tài xế, chú Chu, bảo chú đến lái xe.
Nói chuyện điện thoại xong, Phó Tư Hành vài bước đến mặt Ôn Sương, xổm xuống, khẽ với cô: "Ôn Sương, lên , cõng em ngắm cảnh đêm.”
Ánh mắt Ôn Sương chút mơ màng Phó Tư Hành, tầm mắt rơi tấm lưng rộng lớn của , ánh đèn đường mạ lên một vầng sáng mờ ảo. Lúc , lưng như một ngọn núi cao sừng sững, cho một cảm giác vững chãi và an vô tận.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ