Ngay lúc đang vang, chế giễu, một màu xanh lục đậm đà từ khe đá lóe .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Ra màu xanh !” Không ai hét lên một tiếng, cả sảnh lập tức như vỡ chợ.
Động tác của thợ cắt trở nên cẩn thận hơn, ông khéo léo điều chỉnh góc độ của máy cắt, từ từ cắt dọc theo đường vân màu xanh lục.
Khi đá vụn rơi xuống, một pho tượng Phật ngọc phỉ thúy to bằng nắm tay dần dần hiện chỉnh mắt .
Dưới ánh đèn, pho tượng Phật như ánh sáng nhàn nhạt lưu chuyển, những mặt đều khỏi thốt lên những tiếng kinh ngạc.
Ôn Nhạc Dao đả kích nặng nề: "Sao thể chứ? Chắc chắn là Ôn Sương gặp may, đoán mò trúng một món đồ quý!”
Rất nhanh, thợ cắt bắt đầu cắt khối thứ hai.
Ban đầu, tình hình cũng mấy lạc quan, phần đá lộ vẫn bình thường gì lạ. Ôn Nhạc Dao thấy , nhịn nhạo: " mà, Ôn Sương chỉ là gặp may, mèo mù vớ cá rán thôi.”
Ôn Sương và Phó Tư Hành đều để ý đến Ôn Nhạc Dao, cả hai tập trung việc cắt đá.
Ngay lúc cho rằng tảng đá thể sẽ thất bại, phiến đá mài cắt đến một góc của tảng đá, một luồng ánh sáng đỏ rực như lửa từ trong đám bụi đá phụt .
Ánh sáng đó vô cùng bắt mắt, ngay cả cả sảnh cũng nhuộm một màu đỏ rực rỡ.
Người thợ cắt lập tức dừng máy, nhẹ nhàng thổi lớp bụi đá, viên đá quý đỏ như m.á.u hiện mắt .
Những tiếng hít hà lạnh lẽo vang lên ngớt.
Sắc mặt của Ôn Nhạc Dao và Ôn Cẩn Ngôn trở nên vô cùng khó coi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-90.html.]
Đến lượt tảng đá thứ ba, bên trong cắt một khối ngọc thạch màu trắng hình linh chi.
Loại ngọc quý tự nhiên như , thị trường chỉ thể gặp mà thể cầu, vô cùng hiếm và quý giá.
Hốc mắt Ôn Nhạc Dao đỏ ngầu trừng về phía Ôn Sương, miệng run lên ngừng như bệnh Parkinson.
Ôn Sương từ nhỏ nuôi ở nông thôn, cô chỉ là một kẻ vô dụng, thể hiểu về đổ thạch?
Chắc chắn là cô gặp vận may cứt chó !
Những vị khách xung quanh từng chế giễu Ôn Sương và Phó Tư Hành, giờ phút cũng tràn đầy sự ảo não và hổ.
Đây chính là vả mặt một cách đau đớn!
Hoắc Uyên giơ ngón tay cái lên với Phó Tư Hành: "Người đổ thạch là một trò chơi may rủi với ông trời, nhưng chỉ dựa may mắn thì ? Còn nhãn lực và can đảm. Phó tổng, ba khối đá chọn đều cắt báu vật, chứng tỏ con mắt độc đáo, quyết đoán phi thường.”
Phó Tư Hành liếc Ôn Sương, trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên một tia dịu dàng mà chính cũng nhận : "Là vợ lợi hại.”
Hoắc Uyên cặp vợ chồng trông vẻ ăn ý và ân ái , trong mắt ông tràn đầy sự vui mừng: "Phó tổng, sẵn sàng bỏ 3 tỷ để mua những món báu vật cắt , ý thế nào?”
3 tỷ?
Sắc mặt của Ôn Cẩn Ngôn và Ôn Nhạc Dao lập tức xanh tím đan xen.
Nếu họ mua ba tảng đá , chẳng là kiếm bộn ?
Phó Tư Hành về phía Ôn Sương, hạ giọng : "Em xử lý những thứ thế nào? Nếu em giữ , thể giữ bộ.”
Ôn Sương lắc đầu: "Tối qua tặng quà cho em, hôm nay những thứ mua ở buổi đấu giá đều là để cảm ơn . Anh bán cho Hoắc .”