Ôn Nhạc Dao mặt mày thể tin nổi Phó Tư Hành: "Trước đây em cảm thấy đầu óc kinh doanh, do ở cùng Ôn Sương lâu , bây giờ chút ngốc nghếch, bỏ 100 vạn mua một cái bình giả, đúng là ngu ai bằng!”
Món đấu giá thứ hai là một miếng ngọc bội.
Ngọc bội trong suốt, ôn nhuận tinh tế, là hàng thật.
“Anh ơi, miếng ngọc bội trông vẻ đắt giá, nhất định mua nó.” Ôn Nhạc Dao với Ôn Cẩn Ngôn.
Phó Tư Hành liếc miếng ngọc bội, em gái của là Phó Tư Đồng thể chất hư hàn, nếu thể mua miếng ngọc bội đông ấm hạ mát cho em đeo, lẽ sẽ cơ thể em dễ chịu hơn.
Phó Tư Hành suy tư một lúc, giá đấu giá của miếng ngọc bội từ giá khởi điểm 500 vạn, gọi lên đến hai nghìn vạn.
Ôn Cẩn Ngôn giá hai nghìn vạn.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Phó Tư Hành liếc Ôn Sương, Ôn Sương gật đầu với .
Phó Tư Hành giơ biển: "3000 vạn.”
[ Oa nga~ Tên chồng mặt than giàu quá~]
Khóe miệng Phó Tư Hành nhịn mà nhếch lên.
Sau tiền của đều thể cho cô tiêu.
“4000 vạn!” Ôn Cẩn Ngôn một nữa giá.
Ôn Sương hạ giọng với Phó Tư Hành: "Chồng ơi, tiếp tục giá.”
Phó Tư Hành giơ biển: "4500 vạn.”
Ôn Cẩn Ngôn: "Năm nghìn vạn!”
Một miếng ngọc bội gọi lên đến năm nghìn vạn, lập tức cho trong hội trường một trận xôn xao.
Khi Phó Tư Hành đang định giơ biển nữa, Ôn Sương lập tức ngăn , hiệu cho đừng giá nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-87.html.]
[ Kêu thêm nữa là lỗ đấy, miếng ngọc bội là do bọn trộm mộ trộm từ mộ cổ , đó còn dính thi khí, ai đeo đó xui xẻo! ]
Bàn tay đang giơ lên một nửa của Phó Tư Hành lập tức hạ xuống.
Anh hiểu , cô lúc cố tình nâng giá, để em Ôn gia ăn quả đắng .
là một con cáo nhỏ ranh mãnh!
Cuối cùng, miếng ngọc bội Ôn Cẩn Ngôn mua với giá cao năm nghìn vạn.
Ôn Cẩn Ngôn mặt mày cưng chiều Ôn Nhạc Dao: "Nhạc Dao, đợi buổi đấu giá kết thúc lấy ngọc bội, sẽ tặng nó cho em.”
Ôn Nhạc Dao vui mừng khôn xiết, cô đắc ý và khiêu khích liếc Ôn Sương.
Khóe môi Ôn Sương như như nhếch lên.
[ Đeo đeo , đeo vận rủi quấn , bệnh tật tìm đến. ]
Sau vài vòng đấu giá nữa, Ôn Cẩn Ngôn và Ôn Nhạc Dao mua vài món.
Còn Phó Tư Hành, ngoài chiếc bình sứ thời Tống mua lúc đầu, vẫn mua thêm món nào khác.
Ôn Cẩn Ngôn liếc phòng VIP lầu.
Nếu Hoắc Uyên đang ở đó, chắc chắn ông thấy màn thể hiện xuất sắc của .
Cơ hội hợp tác với Hoắc thị, khẳng định sẽ rơi tay Ôn gia.
Mục cuối cùng, cũng là mục quan trọng nhất của buổi đấu giá là – đổ thạch.
Nhân viên công tác bê lên hơn hai mươi khối đá lớn nhỏ đều.
Những trong nghề ở đây đều rõ, những khối đá khai thác từ một mỏ đá nổi tiếng nhưng cũng cực kỳ bí ẩn cách đây lâu.
“Thưa quý vị, hiện mắt chính là phần đấu giá đổ thạch . Quy tắc đều rõ, mỗi tảng đá đều cơ hội đấu giá riêng, ai trả giá cao thì , một khi mua, bất kể kết quả thế nào, nhận đổi trả!”
Không khí trong sảnh đấu giá lập tức bùng cháy.