Ôn Sương bấm ngón tay, đôi mày nhíu càng chặt hơn: “Vẫn còn sống, nhưng tạm thời chị tính vị trí cụ thể.”
[ Ai, hôm nay mở Thiên Nhãn tiêu hao quá nhiều tinh thần lực , thái dương cứ đau như kim châm. ]
Phó Tư Hành thấy tiếng lòng của Ôn Sương, lập tức đến mặt cô.
Ôn Sương thấy Phó Tư Hành cúi xuống phía , cô còn hiểu định gì thì vươn đôi tay thon dài, bế ngang cô lên.
“Chồng, …”
[ Ê ê ê, tự nhiên bế gì ? ]
Phó Tư Hành cúi đầu Ôn Sương, đôi mắt đen hẹp sâu thẳm như biển đêm thấy đáy: “Khuya , bế cô về phòng nghỉ ngơi.”
Khi , yết hầu gợi cảm khẽ chuyển động, giọng trầm thấp mà từ tính.
Ôn Sương chớp mắt, cô chút hiểu.
[ Tên mặt than ghét nhất , hôm nay đột nhiên bế ? ]
[ Không đang cố tình thử , xem còn thèm cơ thể đấy chứ? ]
[ Thật thể yên tâm một vạn , thà thèm một con ch.ó còn hơn thèm . Đợi một năm nữa duyên nợ của và kết thúc, thể ngoài tìm nhiều tiểu thịt tươi trẻ trung, trai hơn! ]
Cánh tay Phó Tư Hành đang ôm Ôn Sương khẽ siết chặt.
Theo lý mà , cũng cảm giác gì với cô hiện tại, nhưng cô một năm sẽ tìm đàn ông khác, lòng bỗng dưng chút khó chịu.
Trong mắt cô, thật sự tệ đến ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tầm mắt Ôn Sương rơi xuống cánh tay đang ôm cô của đàn ông, bắp tay săn chắc do dùng sức mà nổi lên, đường cong trông rắn rỏi mà mượt mà, tràn đầy cảm giác mạnh mẽ của hormone nam tính.
Ôn Sương thật sự nhịn , ma xui quỷ khiến cô đưa ngón tay , nhẹ nhàng chọc chọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-64.html.]
[ Ngô~ cứng quá . ]
Người Phó gia ở lầu: “…”
Cái gì cứng quá?
Tiếc là, họ đều ở lầu, thấy cảnh lầu.
Phó Tư Hành lên đến lầu hai, vài bước phòng của Ôn Sương, đặt cô lên nệm giường.
Phó Tư Hành đang định dậy thì bỗng cảm thấy cổ áo kéo căng, ngay đó là tiếng thở nhẹ của Ôn Sương.
Phó Tư Hành lập tức cúi đầu xem xét.
Cùng lúc đó, Ôn Sương để tránh rách da đầu, liền ngẩng đầu lên.
Mũi của hai vô tình chạm .
Khi bốn mắt , cảm xúc trong mắt hai khác .
Lông mi dài của Ôn Sương run rẩy.
[ Chết , tóc vướng cúc áo của , sẽ cho rằng cố tình quyến rũ đấy chứ? ]
[ Mình thà câu dẫn một con ch.ó còn hơn câu dẫn , là nguyên chủ ngủ với , thật sự nửa điểm ý nghĩ nào với , nhất định đừng hiểu lầm nhé. ]
Khuôn mặt tuấn tú của Phó Tư Hành căng cứng, mím chặt môi mỏng thấp giọng : “Ôn Sương, cô đừng cử động, để gỡ tóc cho cô.”
Ôn Sương “” một tiếng.
Phó Tư Hành cúi đầu, khuôn mặt tuấn tú cách mặt Ôn Sương gần, thở ấm áp nhẹ nhàng phả mặt cô.
Anh đưa tay, động tác nhẹ nhàng gỡ những sợi tóc vướng cúc áo.