Cả bà cụ Nghiêm mềm nhũn, ngã xuống đất: "Con điên ? Mẹ còn là vì nghĩ cho con ? Thẩm Thanh Hòa bằng cấp cao như con, mặt đều bằng con, còn thể sinh con thứ hai, con giữ nó gì? Với địa vị hiện tại của con, phụ nữ như thế nào mà ?”
Nghiêm Tư Viễn đến bên cạnh Thẩm Thanh Hòa, ông nắm c.h.ặ.t t.a.y bà, bà đầy tình cảm ánh mắt sắc bén về phía bà cụ Nghiêm: "Khi con học cấp ba, gặp t.a.i n.ạ.n xe trở thành thực vật. Học phí cấp ba của con còn thể dựa thành tích xuất sắc để miễn, nhưng lên đại học, đừng học phí, ngay cả tiền sinh hoạt của con cũng thành vấn đề.”
“Là Thanh Hòa dựa việc bán hàng rong để nuôi con ăn học. Còn giường bệnh, con thuê nổi chăm sóc, cũng là Thanh Hòa khi tan lau cho . Cô hy sinh cho gia đình chúng nhiều như , chẳng lẽ con vứt bỏ cô khi thành công ?”
“Vợ hiền giúp bay cao, đền đáp nàng ngàn vàng. Không Thanh Hòa, sẽ Nghiêm Tư Viễn của ngày hôm nay. Mẹ luôn Thanh Hòa thể sinh con thứ hai, cô thể sinh, mà là con thương cô , để cô sinh nữa.”
“Mẹ là nữ hoàng, ngai vàng để con của con kế thừa. Con và Thanh Hòa một đứa con gái là đủ .”
“Mấy năm nay, luôn tìm của Thanh Hòa. Con lý với , một hai nháo ba thắt cổ. Thanh Hòa luôn khuyên con nên cãi với , chuyện đều nghĩ cho , chính cô chịu ấm ức cũng với con.”
“Bên ngoài nhiều cám dỗ, nhưng con chỉ yêu Thanh Hòa, chỉ yêu con của con và Thanh Hòa. Mẹ ngàn nên, vạn nên tổn thương Niên Niên!”
Nghiêm Tư Viễn ôm Thẩm Thanh Hòa lòng, ông kìm cảm xúc mà rơi nước mắt: "Vợ ơi, xin em.”
Thẩm Thanh Hòa ôm chặt Nghiêm Tư Viễn.
Trước đây khi bà nuôi Nghiêm Tư Viễn ăn học, chăm sóc thực vật của ông, nhiều bên cạnh khuyên bà nên ngốc như .
Dù thì trong thực tế xảy nhiều trường hợp “lên bờ nhất kiếm, trảm ý trung nhân”.
bà từ đầu đến cuối đều tin tưởng nhân phẩm của Nghiêm Tư Viễn.
Trên thực tế, bà đặt sai tình cảm.
Bà cụ Nghiêm hai đang ôm đầy tình cảm, bà tức đến đau ngực: "Nghiêm Tư Viễn, đồ sói mắt trắng điều, tất cả đều là vì cho con.” Có một tiểu thư nhà quan để ý đến ông. Chỉ cần Niên Niên chết, Thẩm Thanh Hòa chắc chắn sẽ ly hôn với ông. Ông độc sẽ thể ở bên tiểu thư nhà quan.
Nghiêm Tư Viễn thèm để ý đến bà cụ Nghiêm nữa, ông gọi điện báo cảnh sát.
Ngày thường bà cụ Nghiêm cãi vã nhỏ nhặt, ông đều thể tha thứ.
, bà chạm đến giới hạn của ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-599.html.]
Cho dù là ruột của , ông cũng sẽ dễ dàng tha thứ.
Ôn Sương và Dạ Tụng thấy cảnh , đều giơ ngón tay cái lên tán thưởng Nghiêm Tư Viễn.
“Luật sư cũng chính trực.”
Dạ Tụng gật đầu: "Cha rác rưởi cũng nhắm điểm của ông .”
bây giờ, em gái trở thành ân nhân cứu mạng của con gái luật sư Nghiêm, luật sư Nghiêm chắc chắn sẽ về phía họ.
lúc , chuông điện thoại của Nghiêm Tư Viễn vang lên.
Dạ Bách Khiêm gọi đến, ông lập di chúc.
Văn phòng luật sư.
Dạ Bách Khiêm bảo Nghiêm Tư Viễn giúp ông soạn thảo một bản di chúc.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ông để bộ tài sản tên cho Thu Phượng và ba đứa con của ông với Thu Phượng.
Quyền thừa kế của tập đoàn Sáng Thế, tương lai sẽ do Dạ Duyên Khanh kế thừa.
Đáy mắt Nghiêm Tư Viễn lóe lên một tia kinh ngạc: "Dạ tổng, ông chắc chắn bộ tài sản đều để cho vợ cả và con cái của vợ cả?”
Dạ Bách Khiêm thản nhiên xoay chiếc nhẫn ngọc ngón tay: "Họ trong tay cũng một ít cổ phần, đời đều sẽ lo cơm ăn áo mặc.”
Nghiêm Tư Viễn mím chặt môi, hỏi thêm gì nữa.
Tính cách của Dạ Bách Khiêm, ông hiểu.
Việc ông quyết định sẽ dễ dàng đổi.
Ông xem xét đến việc con cái của vợ cả sẽ sống thế nào trong công ty. Nếu để Dạ Duyên Khanh nắm quyền, chỉ dựa cổ phần trong tay Dạ Tụng, cô thể sẽ loại bỏ.