“Hạ đại thiếu, thật sự cần thêm gì với loại giày rách .” Ôn Sương đột nhiên .
Nghe Ôn Sương là giày rách, Lăng Huyên Nhi tức giận đến hổ: "Cô là ai, dựa mà mắng là giày rách?”
Ôn Sương Lăng Huyên Nhi mặt dày hơn cả tường thành, khóe môi nhếch lên một nụ lạnh: " đang cô đấy, chẳng lẽ cô là giày rách ? Biết rõ Hạ Văn Tu vợ mà còn qua với , cô chỉ tiện mà còn trơ trẽn, khác mắng cô thì cô cho kỹ, mặt vạch mặt cô thì cô cũng chịu, cô còn thể diện gì mà nhảy gào thét? Người cưới hỏi đàng hoàng mới là vợ, còn loại trộm cắp như cô chỉ là gà, mà gà thì mãi mãi là gà, bao giờ biến thành vợ .”
Nói xong, về phía Hạ Văn Tu: "Anh cũng chẳng thứ gì, lợi dụng và tổn thương Mạc Nam Nguyệt, loại tra nam như đến chó còn bằng. Chó ăn phân còn ăn một cách quang minh chính đại, còn thì ăn vụng, ghê tởm chứ.”
Một tràng chửi rủa của Ôn Sương cho sắc mặt của Lăng Huyên Nhi, Hạ Văn Tu và Hạ phu nhân đều trở nên vô cùng khó coi.
Hạ phu nhân cũng cảm thấy chửi lây.
Hạ phu nhân thở dốc, sắc mặt xanh tím đan xen về phía Phó phu nhân: "Phó phu nhân, chuyện nhà chúng đến lượt con dâu của bà quản, bà quản con dâu của .”
Phó phu nhân nắm tay Ôn Sương, như Hạ phu nhân: "Con dâu mắng là con gà rừng hổ tiểu tam, Hạ phu nhân bà gấp cái gì? Ồ, nhớ , Hạ phu nhân đây cũng là tiểu tam lên ngôi, thảo nào sốt sắng như .”
Lời của Phó phu nhân thốt , mấy vị phu nhân quý tộc đều che miệng .
Sắc mặt Hạ phu nhân như rơi hố phân, hôi khó coi.
“Chồng ơi, năm đó rõ ràng là của Hạ Diễn ngoại tình , mới ở bên em. Em sinh con trai cho mới là huyết thống chính thức của Hạ gia, xem, bây giờ em thành tiểu tam chửi mắng?” Hạ phu nhân nước mắt lưng tròng, ấm ức .
Hạ Thành sắc mặt xanh mét Phó phu nhân: "Phó phu nhân, đây là giáo dưỡng của Phó gia các ? Chuyện nhà của chúng đến lượt ngoài các .”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ôn Sương nhếch khóe môi: "Hạ , ông con tiểu tam chơi xoay vòng vòng, nếu thật sự đuổi con trai ruột của , lúc về già cũng chẳng ai lo hậu sự cho ông . À , lẽ ông còn sống đến bảy tám mươi tuổi nữa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-560.html.]
Hạ Thành tức đến nổi gân xanh trán: "Cô… cô…”
Hạ phu nhân: "Chồng ơi, đừng nhảm với loại nữa, nếu Phó gia bất kính với Hạ gia chúng , cứ đuổi thẳng họ ngoài —”
Mạc Nam Nguyệt về phòng, từ trong túi lấy hai tập tài liệu, cô bước nhanh tới, cắt ngang lời hết của Hạ phu nhân: "Anh cả Hạ Diễn mới là con ruột của Hạ gia, Hạ Văn Tu mới là con hoang do bà và đàn ông khác sinh !”
Mạc Nam Nguyệt đưa hai tập tài liệu cho ông nội Hạ.
“Ông nội, đây là những gì con tìm thấy trong phòng của Hạ phu nhân ba ngày .”
Ông nội Hạ hai bản báo cáo xét nghiệm ADN mà Mạc Nam Nguyệt đưa qua.
Một bản là của Hạ Văn Tu và Hạ Thành, bản còn là của Hạ Diễn và Hạ Thành.
Kết quả cho thấy, Hạ Văn Tu là con ruột của Hạ Thành, trong khi Hạ Diễn là con ruột.
“Ông nội, bản giám định đó chắc chắn là do Hạ phu nhân giả, hai bản mới là thật!”
Hạ phu nhân thấy Mạc Nam Nguyệt đưa báo cáo xét nghiệm ADN cho ông nội Hạ, bà run rẩy dữ dội, đồng tử co rút kịch liệt.
Làm Mạc Nam Nguyệt thể tìm thấy tài liệu bí mật mà bà giấu trong phòng ?
“Không , hai bản mới là giả…”
Hạ phu nhân ngụy biện, nhưng Mạc Nam Nguyệt lấy hai bản báo cáo khác.
“Ông nội, con gả cho Hạ Văn Tu ba năm mà vẫn thai, chồng con cũng tìm giả giấy khám con thể sinh con. Thật thể sinh con chính là Hạ Văn Tu.”
Ông nội Hạ bản báo cáo kiểm tra Mạc Nam Nguyệt đưa qua, ông cau mày.