Mạc Tử Ngôn hề dọa, chỉ sự đau lòng vô biên. Anh tiến lên một bước, hai tay dùng sức ôm lấy Mạc Lăng Phong, giọng nức nở : “Cha, cha nhất định đau ?”
Trong ấn tượng, cha tuấn, ngờ một khuôn mặt tuấn như , thế mà hủy hoại đến mức . Nếu là thường chắc sớm suy sụp !
Mạc Lăng Phong giơ tay, vỗ nhẹ lưng Mạc Tử Ngôn: “Không đau, đều qua , con trai đừng lo lắng.”
Mạc Tử Ngôn lau nước mắt trong vành mắt, đầu về phía Ôn Sương: “Chị dâu, mặt của cha em, thật sự còn thể chữa khỏi ?”
Ôn Sương mím môi: “Có thể chữa khỏi, nhưng ông thương quá nghiêm trọng, khi hồi phục, dung mạo thể sẽ một vài đổi.”
Nghe , ánh mắt Mạc Tử Ngôn khỏi sáng lên: “Nếu dung mạo đổi, cha em sẽ cần lo lắng những tên tội phạm đó tìm thấy nữa ? Sau ông cũng thể sống một cuộc sống bình thường?”
Ôn Sương gật đầu: “ .”
Trên mặt Mạc Tử Ngôn lộ một nụ , kích động vô cùng : “Cha, cha thấy ? Sau cha thể sống một cuộc sống bình thường, cha cũng cần lo lắng nhà chúng sẽ trả thù nữa!”
Mạc Lăng Phong nhíu chặt mày, trong lòng vẫn chút băn khoăn.
“Cha, cha nhất định tin tưởng chị dâu.”
“Không cha tin, chỉ là mặt của cha thật sự là hủy hoại quá nghiêm trọng…”
Dù là thần y, cũng khó chữa khỏi cho ông.
“Chú Mạc, chữa khỏi mặt của chú cần một thời gian, chú đừng vội, cháu hứa với chú chắc chắn thể .”
Mạc Lăng Phong Ôn Sương, tuy còn trẻ nhưng ánh mắt kiên định, hữu lực, hiểu tin phục. Ông gật đầu: “Cô gái, chú tin cháu.”
Mạc Lăng Phong xoay về phòng, ông lấy một tấm thẻ ngân hàng: “Đây là khi chú rút lui, nhận tiền bồi thường, mật khẩu là…”
Lời Mạc Lăng Phong dứt, tấm thẻ ngân hàng Ôn Sương đẩy trở về.
“Chú Mạc, chú bảo vệ chỉ là sự bình an của một vùng, mà là hy vọng của vô gia đình. Cháu khâm phục một hùng như chú.”
Có thể chữa khỏi cho một nhân vật vĩ đại như Mạc Lăng Phong, giá trị công đức của cô cũng sẽ tăng lên nhiều.
“Cha, bây giờ cha cùng con xuống núi gặp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-547.html.]
Mạc Lăng Phong lắc đầu: “Tử Ngôn, cha tạm thời vẫn nên gặp con.”
Ông thật sự dám đem bộ dạng khó coi nhất của , hiện mặt yêu nhất.
Mạc Tử Ngôn thể hiểu tâm trạng của Mạc Lăng Phong: “Nếu cha bây giờ dám đối mặt với , thì dùng điện thoại liên lạc với bà .”
Mạc Tử Ngôn đưa điện thoại của , cho Mạc Lăng Phong.
“Chúng con sẽ chờ cha về nhà.”
Sau khi giải quyết xong chuyện của cha, Mạc Tử Ngôn cùng Ôn Sương, Phó Tinh Chu xuống núi.
Mạc Tử Ngôn về phía Ôn Sương, thôi.
Phó Tinh Chu phát hiện Mạc Tử Ngôn lén ngắm thần sắc của Ôn Sương, lập tức đến giữa hai , ngăn cách Mạc Tử Ngôn và Ôn Sương.
“Nhóc con, dám ý đồ của chị dâu , mày bớt đánh chủ ý .”
Khuôn mặt của Mạc Tử Ngôn đỏ lên: “Anh Tinh Chu, nghĩ ? Em dám ý đồ với chị dâu?”
Phó Tinh Chu nhướng mày: “Vậy mày cứ lén chị dâu gì?”
“Em, em…”
Ôn Sương thấu tâm tư của Mạc Tử Ngôn: “Cậu còn xem cho ai?”
Mắt Mạc Tử Ngôn sáng rực: “Chị dâu chị thật quá thần, thế mà liếc mắt một cái là thể , em còn tìm chị xem bói. Lần em xem chính là cho chị gái của em.”
Ôn Sương gật đầu: “Cậu sinh thần bát tự của chị gái ?”
Mạc Tử Ngôn sững một chút: “Không rõ lắm, bây giờ em sẽ gọi điện cho chị em, hẹn chị đến khách sạn lớn Diệp Thành cùng chúng ăn cơm.”
…
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Sau khi Mạc Nam Nguyệt nhận điện thoại của Mạc Tử Ngôn, cô lập tức lái xe đến khách sạn lớn Diệp Thành. Cô đến mấy Mạc Tử Ngôn.
Vừa đến cửa nhà hàng, thấy một đám quen thuộc.
Là bạn học cấp ba của cô, trong đó cũng bao gồm chồng cô, Hạ Văn Tu.