Lời bà Triệu dứt, đám họ hàng và hàng xóm trong biệt thự đều đồng loạt cổng lớn. Mọi bắt đầu xì xào bàn tán, ánh mắt ai nấy đều ánh lên vẻ hóng kịch vui.
Gương mặt chanh chua của bà Triệu tràn ngập vẻ giễu cợt và khinh miệt: “Bà đến đây cầu xin , thằng Ngôn Đình nhà tái hôn với con gái bà chứ gì?” Nói xong, bà lạnh một tiếng: “Bà cũng đừng mơ mộng hão huyền nữa. Tô Vận từ đầu đến chân, đều bằng một góc con dâu mới của . Con trai đây cưới con Tô Vận nhà bà, đúng là đổ tám đời vận xui. Bà xem, mới ly hôn, nó ở biệt thự lớn, sắp tới còn thăng chức tăng lương!”
Sắc mặt nuôi của Tô Vận lúc xanh lúc trắng.
Từ khi Tô Vận gả cho Triệu Ngôn Đình, bà Triệu bao giờ cho bà và Tô Vận một sắc mặt . Luôn bóng gió châm chọc rằng Tô Vận nhà bà xứng với Triệu Ngôn Đình. Bây giờ ly hôn , vẫn còn sỉ nhục một cách tàn nhẫn!
“Vận Nhi nhà cũng sẽ thèm khát gì thằng Triệu Ngôn Đình nhà bà nữa !” Mẹ nuôi của Tô Vận là một thật thà, hồi lâu mới đáp một câu như .
Bà Triệu ngặt nghẽo: “Con Tô Vận nhà bà năm đó chủ động lấy lòng, theo đuổi thằng Ngôn Đình nhà , cả làng xóm ai mà ? Ngay cả tiền học phí đại học của thằng Ngôn Đình nhà , cũng là nó tự nguyện lo cho. Thằng Ngôn Đình nhà nghiệp, nó dùng ân tình để ép cưới. Bao nhiêu năm trời, chỉ sinh một con vịt giời, đến con trai cũng đẻ , còn khó mà thai . Rời khỏi thằng Ngôn Đình nhà , còn ai thèm cưới nó nữa?”
Đám hàng xóm và họ hàng phía bà Triệu cũng bắt đầu hùa .
“Tô Vận ly hôn với Ngôn Đình, một nuôi con, vẫn dựa dẫm nhà họ Triệu thôi. Nếu , một phụ nữ học hành bao nhiêu như nó, mà nuôi nổi con gái?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-438-hoan-toan-ha-hoc-mom-chu-biet-thu-la-con-dau-cu.html.]
“Không là Tô Vận sai nuôi đến đây lấy quà đấy chứ? Dù đồ đạc trong biệt thự đều là hàng xa xỉ, lấy một món cũng đủ cho Tô gia sống mấy năm .”
“Phì, đúng là hổ, ly hôn , còn bám dai như đỉa.”
Trợ lý Từ, nuôi của Tô Vận, đám phụ nữ mồm năm miệng mười, năng khó trong biệt thự, nhíu mày: “Các là ai, ở đây loạn cái gì?”
Bà Triệu thấy trợ lý Từ lên tiếng, hai tay bà chống nạnh, trừng mắt quát: “Mày là ai? Chạy đến đây xía chuyện của khác gì? Đây là nơi mày nên đến ?”
Trợ lý Từ bao giờ gặp một đàn bà đanh đá, vô lý như . Sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng : “ là trợ lý của Đường gia. Nơi đây là một trong những biệt thự của Đường gia ở Diệp Thành. đưa nuôi của đại tiểu thư đến đây dưỡng lão, các …”
Bà Triệu trực tiếp cắt ngang lời trợ lý Từ: “Đường gia nào, đại tiểu thư nào? Đây là biệt thự của con dâu và con trai tao, cũng là nơi tao sẽ dưỡng lão. Một ngoài như mày ở đây ồn ào với tao cái gì? Biết điều thì cút mau!”
Trợ lý Từ bà Triệu đang hùng hổ, lý lẽ hùng hồn, trong lòng chút khó hiểu. Chẳng lẽ, nhầm nhà?
Trợ lý Từ lùi vài bước, tấm biển hiệu cửa. Không sai, địa chỉ mà bà chủ cho chính là nơi .