Lão Tổ Huyền Học Bóc Phốt Cực Căng, Cả Nhà Tổng Tài Bá Đạo Sợ Mất Mật - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-08-16 05:23:55
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Mãn Phúc sờ lên vết thương mặt chó đen cắn, âm thầm thề, nhất định trả thù lên Tiểu Thảo.

Bà Vương nghĩ đến việc nhà sắp nhà lầu, bà còn do dự nữa: “Được, bây giờ sẽ cho Tiểu Thảo uống thuốc.”

Khi bà Vương mở cửa, Ôn Sương lập tức kéo Phó Tinh Chu rời .

Phó Tinh Chu tức giận đến mức gân xanh trán giật lên: “Mẹ kiếp, đây là cái loại gia đình ma quỷ gì ? Họ còn là ? Tiểu Thảo mới lớn từng nào, dám xem con bé là công cụ kiếm tiền? Còn cái gã Vương Mãn Phúc đó—”

“Suỵt, em nhỏ tiếng thôi!”

Sắc mặt Phó Tinh Chu xanh mét : “Chị dâu, Tiểu Hắc những kẻ cặn bã đó bắt nạt Tiểu Thảo, nên mới cắn ?”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Rõ ràng như bà Vương là nó nổi điên cắn bừa!

Ôn Sương gật đầu: “Mấy ngày , Vương Mãn Phúc định sàm sỡ Tiểu Thảo, Tiểu Hắc vì bảo vệ Tiểu Thảo nên cắn mặt . Còn mấy trong thôn cắn, đều là những kẻ nhân cơ hội chiếm tiện nghi của Tiểu Thảo.”

“Chị dâu, nhất định cứu Tiểu Thảo khỏi hang ổ của quỷ!”

Đôi mắt Ôn Sương híp , cô thì thầm tai Phó Tinh Chu vài câu. Phó Tinh Chu , đôi mắt đào hoa lập tức sáng lên: “Ý , em ngay—”

Bà Vương phòng của Tiểu Thảo.

Mấy ngày gần đây, việc Tiểu Hắc qua đời Tiểu Thảo ngủ yên.

Cô bé quá nhớ Tiểu Hắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-285.html.]

Nhìn thấy bà Vương, Tiểu Thảo tức giận lưng , thấy kẻ đánh c.h.ế.t Tiểu Hắc.

Bà Vương đến mặt Tiểu Thảo, gương mặt hiền từ : “Tiểu Thảo, hôm đó Tiểu Hắc cắn thương chú út của con, trong thôn còn mấy cắn nữa, đều đến nhà chúng đòi bồi thường. Ông và bà thể quyết định đánh c.h.ế.t Tiểu Hắc, con đừng oán hận ông bà.”

Bà Vương khuôn mặt xinh thanh thuần của Tiểu Thảo, bà nhẹ nhàng sờ sờ: “Qua nửa đêm là đến sinh nhật con , Tiểu Thảo nhà chúng là một cô gái lớn. Con xem bà chuẩn gì cho con ?”

Bà Vương lấy một chiếc váy xinh và một chiếc kẹp tóc trang sức: “Bà dùng tiền dành dụm mấy tháng để mua cho Tiểu Thảo một chiếc váy xinh .”

Chiếc váy màu hồng phấn, phần viền váy còn thêu những bông hoa nhỏ tinh xảo, ánh đèn trông vô cùng xinh .

Tiểu Thảo lớn đến 18 tuổi, đây là đầu tiên cô bé thấy một chiếc váy như .

Ngay lúc cô bé đang kinh ngạc, bà Vương bưng đến một chiếc bánh kem và một ly Coca.

“Tiểu Thảo, sinh nhật vui vẻ! Ông bà sẽ đối với con, con hãy tha thứ cho ông bà !”

Tiểu Thảo là một đứa trẻ đơn thuần và lương thiện. Dù từ nhỏ ông bà đối xử với cô bé, cha quanh năm xa, cô bé thường xuyên trong thôn bắt nạt, nhưng cô bé vẫn khao khát tình và sự ấm áp.

Sự quan tâm nhỏ nhoi của bà nội cũng đủ cô bé vô cùng cảm động.

bà ơi, Tiểu Hắc về nữa…”

Bà Vương kiên nhẫn an ủi: “Nếu Tiểu Thảo thích chó, mang cho con một con khác.”

Tiểu Thảo lắc đầu, nước mắt lưng tròng: “ đó là Tiểu Hắc.”

“Tiểu Hắc c.h.ế.t , con cũng đừng quá đau lòng. Ngày mai bà sẽ lên núi chôn cất Tiểu Hắc giúp con. Con ăn bánh kem , thổi nến, lớn thành một cô gái thì vui vẻ, hiểu chuyện hơn một chút.”

Loading...