Ôn Sương và Phó Tinh Chu lập tức qua, cô đẩy một bụi cây rậm rạp, kinh ngạc : “Em ba, chúng tìm .”
Sau bụi cây, hai quả màu xanh lam lộng lẫy, chính là quả Tinh Diệu mà ban tổ chức giấu.
“He he, chúng tìm !” Phó Tinh Chu hưng phấn thôi.
Đi theo chị dâu, cần chịu khổ gì cả, trực tiếp hack game.
Ban tổ chức thấy Ôn Sương và Phó Tinh Chu chỉ mất hai giờ tìm hai quả Tinh Diệu, quả thật kinh ngạc đến rớt cả tròng mắt.
Theo dự tính của họ, nhanh nhất cũng mất mười giờ trở lên mới thể tìm đến đây.
Hai họ là trực tiếp hack game ?
Không bất kỳ thử thách nào mà tìm , chương trình còn gì đáng xem nữa?
may mà bốn còn vẫn tìm .
Hạ Tư Bối ngờ Ôn Sương thông minh như , cô lấy hết can đảm hỏi cô: “Chị ơi, chị quả Tinh Diệu còn mọc ở những nơi nào nữa ạ?”
Dù quả Tinh Diệu là do ban tổ chức sắp đặt, nhưng ban tổ chức cũng sẽ dựa nơi quả Tinh Diệu thể mọc để giấu.
“Xung quanh hang động, trong hốc cây hoặc rễ cây của những cây cổ thụ ngàn năm.”
Hạ Tư Bối cảm kích : “Cảm ơn chị ạ.”
Ôn Sương và Phó Tinh Chu thành nhiệm vụ , hai chuẩn xuống núi.
Khi ngang qua một khu rừng, hai đột nhiên thấy một tiếng .
Cả Phó Tinh Chu lông tơ dựng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-280-le-roi-mot-canh-tuong-cam-dong-long-nguoi.html.]
“Chị dâu, chị thấy tiếng ?”
“Nghe thấy.”
Người phim theo cũng gật đầu: “, cũng thấy.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trời tối sầm , đột nhiên thấy một tiếng , thật sự siêu cấp đáng sợ!
Ôn Sương bảo Phó Tinh Chu và phim ở tại chỗ, cô về phía tiếng .
Người phim bóng lưng mảnh khảnh của Ôn Sương, sắc mặt trắng bệch nuốt nước bọt: “Cô, cô sợ ?”
Phó Tinh Chu bảo phim tắt camera livestream : “Chúng cũng qua đó xem thử.”
Người phim run run: “Sẽ ma chứ?”
Hai theo Ôn Sương, về phía tiếng .
Đợi Ôn Sương đẩy những cành cây rậm rạp, Phó Tinh Chu và phim dẫn đầu thò đầu .
Vừa , phim sợ đến mức ném cả chiếc camera đang vác vai, trực tiếp nhảy lên Phó Tinh Chu: “A a a, vãi! vãi! vãi!—”
Phía bụi cây là một cô bé mặt đầy máu, mái tóc dài rối bù xõa tung, mặc một chiếc váy trắng cũ bẩn.
Một cơn gió thổi qua, mái tóc dài của cô bé bay lên, để lộ đôi mắt trống rỗng và đỏ hoe.
Trong lòng cô bé ôm một con ch.ó đen chết. Con chó dường như bẻ gãy, thể cong queo một cách kỳ quái. Trong khí mơ hồ còn phảng phất một mùi hôi thối khiến buồn nôn.
Người phim hai tay treo cổ Phó Tinh Chu, hai chân cũng quặp chặt lấy eo , tiếng hét còn kinh khủng hơn cả tiếng của cô bé.
Phó Tinh Chu vốn cũng chút sợ hãi, nhưng một gã đàn ông to con nặng cả trăm ký treo lủng lẳng như , cảm thấy eo sắp gãy đến nơi.
“Mẹ kiếp, nghĩ đến cái lưng của ?”
Phó Tinh Chu dùng sức đẩy phim xuống đất, xoa xoa cái eo sắp gãy của : “Có chị dâu ở đây, yêu ma quỷ quái nào cũng đến gần chúng !”