Giờ phút , Cố Cảnh Hoài thật sự sợ hãi, thể mất phận thừa kế Cố gia.
Hắn trở thành con của một giúp việc.
Giang Vãn đàn ông quen thuộc mà xa lạ mắt, trong mắt cô còn bất kỳ sự ngưỡng mộ d.a.o động cảm xúc nào.
Cô hất tay Cố Cảnh Hoài đang nắm cánh tay , ngay đó, cô dùng sức tát mạnh mặt một cái.
Một tiếng “bốp” giòn giã vang lên, phảng phất như phá vỡ sợi dây ràng buộc cuối cùng giữa họ!
“Cố Cảnh Hoài, đừng ghê tởm! Nếu phận của chúng đổi, sẽ hạ cầu xin như ? Không hôm qua đăng ký kết hôn chớp nhoáng với Khương Nghiên Tâm ? Cô mới là bạn đời mà sống !”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Còn Cố Duyệt Chanh, nó đổi trắng đen mạng, bôi nhọ chứng nóng nảy, từ nhỏ ngược đãi nó, Khương Nghiên Tâm mới là thực sự với nó. Sau gia đình ba các cứ khóa chặt , đừng ngoài hại nữa!”
“Thật vẫn luôn hiểu, Cố Duyệt Chanh là m.á.u mủ của , tại nó chút lương thiện nào, thì là thừa hưởng gen của nhà các .”
“Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột sinh con chỉ đào hang. Đây là gen xa nhất của nhà họ Nhạc các !”
Cả Cố Cảnh Hoài mềm nhũn ngã đất, sắc mặt trắng bệch, trong đầu ầm ầm vang lên.
Thế giới của , từ mây cao rơi thẳng xuống vực sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-257.html.]
Hắn , nếu sự chống lưng của Cố thị, sẽ tay trắng.
Bà Cố sẽ công khai những việc của và Nhạc Sùng Phong, sẽ một nữa bại danh liệt, thậm chí còn trở thành con chuột chạy qua đường.
Một nỗi hoảng sợ và bối rối từng , như thủy triều bao phủ lấy .
Hắn hốc mắt đỏ hoe về phía bà Cố: “Mẹ, xem như nể tình nuôi con lớn từ nhỏ, hãy để con tiếp tục con của , con sẽ hiếu thảo với thật …”
Bà Cố ngắt lời Cố Cảnh Hoài, lạnh giọng quát lớn: “Câm miệng, đối xử với con gái của , còn tiếp tục nhận ? Trên đời gì chuyện như ?”
Ôn Sương chen : “Bà Cố, sức khỏe của bà ngày càng suy yếu, là do Nhạc Sùng Phong bỏ một loại thuốc độc màu vị đồ ăn thức uống của bà. Ông giấu nó trong chiếc nhẫn, mỗi ngày chỉ cần một giọt nhỏ, hòa đồ ăn hoặc thức uống của bà, ngày qua ngày, độc tố sẽ lan trong cơ thể bà. Loại độc tố đó cực kỳ khó phát hiện, các thiết thông thường căn bản thể kiểm tra !”
Sắc mặt Nhạc Sùng Phong còn một giọt máu, cả ông run lên như điện giật.
Ông theo bản năng che lấy chiếc nhẫn, hai mắt trợn lên như chuông đồng về phía Ôn Sương: “Cô, cô rốt cuộc là ai?”
Tại đến cả một bí mật kín đáo như cũng ?
Chuyện hạ độc, đến cả Cố Cảnh Hoài ông cũng , chỉ một ông .
Bà Cố ngờ Nhạc Sùng Phong độc ác đến mức , bà chằm chằm ông , phảng phất như ăn tươi nuốt sống ông : “Nhạc Sùng Phong, ông dám độc ác đến !”