Khóe miệng Sở Tử Hiên đánh chảy máu, thong thả lau : “Anh Tạ, và An Nhan sớm chia tay . Tất cả giấy tờ của cô đều ở trong tay em, em mới là thiết nhất của cô . Cô c.h.ế.t , t.h.i t.h.ể tự nhiên do em xử lý. Dù báo cảnh sát, cảnh sát cũng gì em .”
Tạ Lan Dực từ sofa dậy, bàn tay thon dài nắm chặt thành quyền, nghiến chặt quai hàm, tức giận mắng: “Sở Tử Hiên, đúng là điên ! An Nhan thật lòng xem là bạn nhất, tin tưởng điều, đối xử với cô như ?”
Sở Tử Hiên khinh miệt một tiếng, thản nhiên : “An Nhan tự ngu ngốc, thể trách em ? Em chẳng qua chỉ tùy tiện vài câu khích bác bên tai cô , cô liền nghi ngờ , thể thấy ngày thường vẫn cho cô đủ cảm giác an !”
Ngọn lửa giận trong mắt Tạ Lan Dực gần như phun , bước nhanh đến mặt Sở Tử Hiên, túm lấy cổ áo : “Cậu thật là tâm địa độc ác!”
Đối mặt với cơn thịnh nộ của Tạ Lan Dực, Sở Tử Hiên hề sợ hãi, ánh mắt Tạ Lan Dực ngược càng lộ vẻ si cuồng hơn: “Anh Tạ, em thích còn sớm hơn cả An Nhan. Chẳng lẽ vì em là nam nhi, nên xứng để mắt tới ? Nhìn hai ân ân ái ái, lòng em như d.a.o cắt. Mỗi An Nhan hẹn hò với xong, còn kể cho em một cách sống động, xem em chịu nổi? Em chịu nổi, tự nhiên hủy diệt tất cả thôi!”
Hai mắt Tạ Lan Dực đỏ ngầu, ngọn lửa giận trong lồng n.g.ự.c như một ngọn núi lửa sắp phun trào, một nữa vung nắm đ.ấ.m về phía Sở Tử Hiên.
Tuy nhiên, nắm đ.ấ.m vung chút mềm yếu vô lực.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hai chân Tạ Lan Dực bắt đầu run rẩy, một cảm giác choáng váng mãnh liệt ập đến, gần như vững.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-211-tuyet-vong-tot-cung-than-bai-danh-liet-dot-nhien.html.]
Sở Tử Hiên duỗi tay, ôm lấy vòng eo săn chắc của Tạ Lan Dực.
“Anh Tạ, thấy em thơm ? Em xịt lên loại thuốc khiến ý loạn tình mê, thuốc giải, chỉ thể ngoan ngoãn mặc em sắp đặt thôi…”
Sở Tử Hiên đỡ Tạ Lan Dực xuống sofa, trong mắt tràn đầy vẻ si mê và điên cuồng bệnh hoạn: “Anh Tạ, tối nay thoát . Nghe An Nhan hai còn ngủ chung, đầu tiên của nhất định là của em!”
Dù ý thức của Tạ Lan Dực bắt đầu mơ hồ, nhưng sự ghê tởm và kháng cự trong lòng như một ngọn lửa hừng hực, dùng hết sức lực đá văng Sở Tử Hiên : “Lăn xa một chút!”
Sắc mặt Sở Tử Hiên đột nhiên trầm xuống: “Tạ Lan Dực, đừng rượu mời uống thích uống rượu phạt!”
Tạ Lan Dực túm lấy cái gạt tàn thuốc bàn, dùng hết sức ném về phía Sở Tử Hiên: “Trừ phi chết, nếu sẽ để như ý, thật ghê tởm!”
Sở Tử Hiên thấy Tạ Lan Dực liều c.h.ế.t theo, trong mắt tràn ngập oán hận và quyết tuyệt: “Tạ Lan Dực, nếu ngoan, đừng trách hủy hoại !”
Đợi đến khi trở thành con chuột cống xua đuổi, sẽ thể chiếm hữu một cách kiêng dè!
Sở Tử Hiên nghĩ đến cảnh Tạ Lan Dực khi bại danh liệt, chỉ thể cầu xin , khóe môi nhếch lên nụ hưng phấn và khát máu.