Ngày thường, chỉ cần Khương Nghiên Tâm gọi một cuộc điện thoại, dù muộn thế nào, cũng sẽ đến chỗ cô ở cùng cô .
Khi ăn cơm, mặt cô, tỉ mỉ bóc tôm cho Khương Nghiên Tâm.
Đưa thẻ đen trong tay cho Khương Nghiên Tâm sử dụng.
Sinh nhật con gái, để Khương Nghiên Tâm cùng, điện thoại của cô.
Đêm khuya để Khương Nghiên Tâm đến phòng tân hôn của họ, mặc chiếc áo sơ mi cô tặng …
Từng việc, từng việc một, chẳng lẽ những điều đó đều đủ xa ?
Đến bây giờ, còn PUA (thao túng tâm lý) cô ?
Dù cô xí, giọng cũng , nhưng cô cũng là con mà.
“Cố Cảnh Hoài, sáu năm qua, cuối cùng cũng thấy rõ là như thế nào. Trong lòng , lẽ còn bằng con ch.ó hoang ven đường ?” Giang Vãn hít hít mũi, cố nén những giọt nước mắt sắp trào : "Nếu thích và coi trọng Khương Nghiên Tâm như , sẽ thành cho các , chúng ly hôn !”
Đây là đầu tiên Giang Vãn đề nghị ly hôn với Cố Cảnh Hoài!
Cố Cảnh Hoài cũng để tâm đến lời của Giang Vãn.
Người phụ nữ yêu đến mức nào, trong lòng rõ.
Hơn nữa, giữa họ còn một cô con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-196-nguoi-khong-duoc-yeu-moi-la-ke-thu-ba.html.]
Hắn và con gái chính là tất cả của cô!
Rời xa và con gái, cô còn thể sống ?
Lại đề nghị ly hôn, chẳng qua là thu hút sự chú ý của , chơi trò lạt mềm buộc chặt mà thôi.
“Giang Vãn, suốt ngày treo chữ ly hôn miệng vui ?” Khuôn mặt tuấn tú của Cố Cảnh Hoài ẩn hiện vẻ tức giận.
Hắn một vợ ngoan ngoãn, chứ một suốt ngày phiền lòng.
“ , như mà cha còn chịu cưới , còn voi đòi tiên!” Cố Duyệt Chanh chạy tới, cô bé ôm lấy chân Cố Cảnh Hoài, mặt mày vui trừng mắt Giang Vãn: "Hôm nay sinh nhật con, vốn đang vui, về ầm ĩ với con và cha, còn dì Nghiên Tâm vui. Cha con và dì Nghiên Tâm đều là những ngôi lớn vạn chú ý, là cái thá gì? Mẹ ngoài còn dọa trẻ con thét, rời xa con và cha, nghĩ còn đường sống ?”
Giang Vãn mím chặt môi, run rẩy, cả như rơi hầm băng.
Cố Cảnh Hoài xoa đầu Cố Duyệt Chanh, ánh mắt lạnh như băng về phía Giang Vãn: “Ngay cả Duyệt Duyệt cũng hiểu đạo lý , cô mà còn hiểu ? Có thể gả cho , gả Cố gia chúng , là phúc ba đời tu luyện của cô, cô nên đủ! lệnh cho cô mau chóng xong bài hát mới, nếu —”
Cố Duyệt Chanh trực tiếp nốt lời Cố Cảnh Hoài: “Nếu , con và cha sẽ thèm để ý đến nữa!”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Cố Cảnh Hoài ôm Cố Duyệt Chanh xuống lầu.
Vừa đến phòng khách, liền thấy Khương Nghiên Tâm mặc áo sơ mi đen, hốc mắt hoe đỏ.
“Anh Cảnh Hoài, quần áo của em sắp khô , đợi khô em xong sẽ ngay, và chị dâu đừng vì em mà cãi .”
Cố Cảnh Hoài thấy đôi chân thon dài trắng nõn chiếc áo sơ mi đen của Khương Nghiên Tâm, yết hầu kiểm soát mà trượt lên xuống.
Hhắn đang định dời mắt , đột nhiên thoáng thấy Khương Nghiên Tâm dường như mặc nội y, lập tức cảm thấy chút khô miệng khô lưỡi.