Lão Tổ Huyền Học Bóc Phốt Cực Căng, Cả Nhà Tổng Tài Bá Đạo Sợ Mất Mật - Chương 194:Thành toàn cho các người, chúng ta ly hôn đi!

Cập nhật lúc: 2025-08-11 02:28:50
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Duyệt Chanh về phía Khương Nghiên Tâm thanh thuần xinh , cô bé chủ động nắm lấy tay Khương Nghiên Tâm: “Dì Nghiên Tâm, dì giải thích với bà gì? Dì quá lương thiện , con cần mở cửa cho bà , để bà ngoài một lát, nếu sẽ trời cao đất rộng là gì!”

Giang Vãn Cố Duyệt Chanh với vẻ mặt chán ghét và phản cảm, trong lòng cô đau đớn như sắp nghẹt thở.

Trong lòng Cố Cảnh Hoài phụ nữ khác, dù cô khó chịu, nhưng vẫn thể tự an ủi .

cô cũng xí, ưu tú về mặt, thích cô cũng là chuyện bình thường.

con gái là do cô mang thai mười tháng sinh , cô một tay nuôi nấng con bé lớn lên, lúc con bé bệnh sốt, cô thức trắng đêm chăm sóc.

Cô con gái từng nũng nịu gọi cô là , mất ?

Chẳng lẽ vì mặt cô sẹo, trông xí, nên thật sự xứng của con bé nữa ?

Đôi tay Giang Vãn buông thõng bên nắm chặt thành quyền: “Cố Duyệt Chanh, mật khẩu là con đổi ?”

Cố Duyệt Chanh hất cằm, vẻ mặt kiên nhẫn, giọng điệu đầy tùy hứng và bất mãn: “Là con đổi thì ? Ai bảo chuẩn bữa khuya , tròn trách nhiệm, trừng phạt!”

Trái tim Giang Vãn như một lưỡi kiếm sắc bén đ.â.m .

Cô hít một thật sâu gật đầu: “Tùy con.”

thì cái nhà , cô cũng sẽ nữa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-194thanh-toan-cho-cac-nguoi-chung-ta-ly-hon-di.html.]

Thấy Giang Vãn trong phòng, Cố Duyệt Chanh khoanh tay ngực, kiêu ngạo : “Bây giờ định bữa khuya ? Muộn , dì Nghiên Tâm gọi món gà rán con thích nhất !”

Giang Vãn sững , cô đầu Cố Duyệt Chanh: “Con vấn đề về túi mật, chức năng tiêu hóa yếu, đồ ăn dầu mỡ sẽ gây gánh nặng cho cơ thể con, con…”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Cố Duyệt Chanh lạnh mặt ngắt lời Giang Vãn: “Mẹ đủ ? Con ăn gì cần quản! Vẫn là dì Nghiên Tâm nhất, con ăn gì dì cũng chiều, con xem TV chơi game, dì cũng kiểm soát con, nếu con là bảo bối do dì Nghiên Tâm sinh thì !”

Nghe , Giang Vãn chỉ cảm thấy trời đất cuồng.

Khương Nghiên Tâm Giang Vãn với hốc mắt hoe đỏ, chực ngã, cô xổm xuống, ôm Cố Duyệt Chanh lòng: “Duyệt Duyệt, con đừng , nếu con sẽ buồn đó.”

Cố Duyệt Chanh ôm lấy cổ Khương Nghiên Tâm, mật vô cùng : “Dì Nghiên Tâm đừng quá lương thiện, cảm nhận của mụ xí đó thì liên quan gì đến con, bà suốt ngày quản đông quản tây, cho con cái , cho con cái , thật là ghét c.h.ế.t . Bà đưa con ngoài chỉ con mất mặt, may mà con lớn lên giống cha, nếu giống bà thì con cũng mặt mũi nào sống đời !”

Ngực Giang Vãn lan một cơn đau buốt thấu xương.

Cô há miệng, gì đó, nhưng cổ họng như một bàn tay vô hình siết chặt, khiến cô đau đớn khó chịu thể phát bất kỳ âm thanh nào.

Giang Vãn nhắm mắt, cố gắng bình những cảm xúc đang dâng trào dữ dội.

Sau vạn tiễn xuyên tâm, bi thương đến tột cùng, là sự thất vọng sâu sắc và trái tim nguội lạnh.

Thôi!

Thứ thể cưỡng cầu, cô cần gì cưỡng cầu nữa?

Loading...