Mẹ Phó liếc Phó Tư Hành một cái khinh thường: “Sao con thể để cặp m.ô.n.g cong của con dâu bay mất? Tắm một cái thôi mà, con ngại ngùng cái gì?”
Phó Tinh Chu gật đầu: “ đúng, Cả gì mà dám cho khác thấy. Hồi nhỏ thường xuyên khoe khoang mặt mấy đứa em, gì mà lớn lên chắc chắn "khí cụ" to, việc nặng …”
Lời của Phó Tinh Chu dứt, Phó Tư Hành đạp một cái thật mạnh.
Phó Tư Hành căng cứng khuôn mặt tuấn tú, nghiến răng nghiến lợi : “Sức hấp dẫn của cần dựa bán rẻ sắc tướng ?”
Cả Phó gia đồng loạt gật đầu: “Siêu cấp bội phần cần!!!”
Khóe miệng Phó Tư Hành giật giật: “…”
…
Chú Chu đưa Giang Vãn đến lầu một khu chung cư cao cấp.
“Cô Giang, thiếu phu nhân của chúng , nếu cô việc gì cần cô giúp đỡ, thể liên lạc với cô bất cứ lúc nào.”
Giang Vãn cảm kích gật đầu: “Được ạ, cảm ơn chú Chu đưa cháu về.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Phòng tân hôn của Giang Vãn và Cố Cảnh Hoài là một căn hộ duplex rộng ở tầng cao nhất.
Đến cửa lớn, Giang Vãn ấn vân tay.
Thông báo vân tay sai.
Giang Vãn nhập mật khẩu, cũng thông báo sai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-193.html.]
Cô ở đây gần sáu năm, thể nào sai sót .
Giang Vãn nhíu mày, cô bấm chuông cửa.
Một lúc lâu , cửa mở từ bên trong.
Giang Vãn cứ ngỡ mở cửa là Cố Cảnh Hoài hoặc Cố Duyệt Chanh, cô bao giờ ngờ , mở cửa là Khương Nghiên Tâm.
Khương Nghiên Tâm mặc một chiếc áo sơ mi nam màu đen, vạt áo vặn che khuất đôi chân thon dài trắng nõn, mái tóc đen dài ướt sũng xõa vai, tẩy trang, trang điểm, bên trong áo sơ mi mặc nội y, lộ vẻ gợi cảm và quyến rũ mờ ảo.
Thấy cảnh , đầu óc Giang Vãn ong lên một tiếng, dường như thứ gì đó sắp nổ tung.
Dù một năm cô Cố Cảnh Hoài và Khương Nghiên Tâm là mối tình đầu của , nhưng Cố Cảnh Hoài vẫn luôn giữ chừng mực, đưa Khương Nghiên Tâm về phòng tân hôn của họ.
Càng đừng là để Khương Nghiên Tâm mặc áo sơ mi của !
Chiếc áo sơ mi màu đen , Giang Vãn nhớ rõ, là quà sinh nhật cô tặng Cố Cảnh Hoài.
Hắn thể yêu, nhưng tại dùng cách để sỉ nhục, tổn thương cô?
Đợi ly hôn hãy để mối tình đầu của cửa ?
“Chị Giang Vãn, thật ngại quá, em và Cảnh Hoài đưa Duyệt Duyệt công viên giải trí ăn sinh nhật, ngờ thời tiết , lúc về trời mưa, quần áo em ướt hết, Cảnh Hoài và Duyệt Duyệt sợ em cảm, nên bảo em đến nhà chị tắm một cái, đợi quần áo khô em sẽ ngay, chị sẽ để ý chứ?”
Giang Vãn còn kịp gì, Cố Duyệt Chanh chạy tới, cô bé xị mặt, vui trừng mắt Giang Vãn: “Không con nhắn tin cho , bảo chuẩn bữa khuya ? Trễ thế , , hôm nay con sinh nhật , đến cả sinh nhật con gái cũng nhớ, còn chuẩn bữa khuya, vô trách nhiệm như xứng của con?”
(Mèo edit: Con của mèo mà dùng thái độ chuyện với mèo là răng còn một cái.)