Anh cả về , là đại diện cho việc chút gì đó ?
Anh, , còn giữ mạng sống ?
Phó Tinh Chu đang định mặc quần áo ngoài trốn vài ngày, cửa phòng đột nhiên đá văng.
Một mang theo thở lạnh lẽo như Tu La địa ngục, Phó Tư Hành bước .
Phó Tinh Chu hai tay ôm đầu, lập tức quỳ xuống: "Anh cả, tiểu Chu tử sai , tiểu Chu tử đảm bảo bao giờ đưa chị dâu gọi nam thần nữa!”
Phó Tư Hành kéo Phó Tinh Chu đến phòng tập thể dục hiệu quả cách âm cực .
Một lát , trong phòng tập thể dục liền truyền đến những tiếng hét thảm thiết như heo chọc tiết.
……
Hôm .
Ôn Sương xuống lầu ăn sáng, cô liếc Phó Tư Hành đang ở bàn ăn xem báo.
Khuôn mặt tuấn tú của Phó Tư Hành lạnh lùng, nghiêm túc, trông vẻ chính trực.
[ Chậc, cũng diễn thật. Cướp mất nụ hôn đầu của bà đây mà tỏ như chuyện gì xảy . Sau cứ gọi là giả vờ cho . ]
Phó Tư Hành ho nhẹ một tiếng, tay cầm báo run rẩy.
Anh ngẩng đầu về phía Ôn Sương: "Lần gọi nam thần, sẽ chỉ đơn giản là cướp nụ hôn đầu .”
Ôn Sương: “…”
[ A a a, lời gì hổ báo , sợ đập nát đầu chó của ? ]
Phó Tư Hành đang định gì đó, Phó Tinh Chu đột nhiên khập khiễng tới.
“Chị dâu, hu hu hu, tối qua em suýt nữa Hành Quý phi đ.ấ.m nát, thật sự thành tiểu Chu tử !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-159.html.]
Ánh mắt âm u của Phó Tư Hành liếc Phó Tinh Chu: "Nếu , trực tiếp đánh gãy cả chân thứ ba của em.”
Phó Tinh Chu: “…”
Anh cả quá độc ác!!!
Ôn Sương Phó Tinh Chu trông như băng bó, cô buồn từ trong túi lấy một lá bùa giảm đau đưa cho : "Em ba chịu tủi , dán cái sẽ nhanh hết đau thôi.”
“Hu hu hu, vẫn là chị dâu với em nhất.”
Phó Tư Hành một ánh mắt lạnh lùng quét qua, Phó Tinh Chu lập tức ngậm miệng dám gì nữa.
lúc , giọng lo lắng của Phó truyền đến.
“Không con dâu, con mau đến đây —”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ôn Sương vội vàng khỏi phòng ăn.
Mẹ Phó kéo Ôn Sương lên thang máy đến phòng của Phó Tư Đồng tầng 3.
“Mẹ đến gọi Tư Đồng ăn sáng, gọi nửa ngày mà nó mở cửa. Mẹ lấy chìa khóa dự phòng mở cửa xem thì thấy nó trốn qua cửa sổ.”
Ôn Sương đến bên cửa sổ , một "sợi dây" buộc bằng ga trải giường và quần áo đang lủng lẳng bên ngoài, bay lượn theo gió.
Phó Tư Đồng chắc cắt ga trải giường, quần áo thành từng dải buộc thành nút, đó buộc men theo cửa sổ trốn ngoài.
Hốc mắt Phó ửng đỏ: "Đây là tầng 3 đấy, nó mà ngã xuống thì ? Con bé c.h.ế.t tiệt , thật lời!”
Chuyện của Diệp Khinh Khinh chẳng lẽ vẫn cho nó một bài học ?
Rõ ràng năng lực của chị dâu nó, thế mà vẫn còn trốn !
“Con dâu, con thể tính Tư Đồng ?”
Ôn Sương gật đầu: "Con bé tìm Tống Dục. Tối qua khi trở về, cô trò chuyện với Tống Dục WeChat lâu. Tống Dục chuyện của Diệp Khinh Khinh, chủ động đề nghị chia tay với em gái Tư Đồng.”