Con gái yêu của ba:
Khi con lá thư , lẽ sẽ ngạc nhiên, lẽ sẽ tin, nhưng đây thật sự là lá thư cha cho con. Cha , những năm qua con sống trong thù hận và đau khổ, mà tất cả những điều đều bắt nguồn từ vụ tai nạn xe kinh hoàng đó. Sự của cha gia đình tan nát, khiến con còn nhỏ chịu quá nhiều khổ cực. Cha thật sự thương con.
Con gái yêu, con vẫn luôn nghĩ Kỳ Chính Sơn đ.â.m cha, nhưng cha cho con , đ.â.m cha chính là Kỳ Vĩ. Mấy năm nay, cha vẫn đến âm phủ báo danh, chính là để tìm hung thủ. Sau khi cha mất, linh hồn vẫn luôn ở nhân gian, thấy con và con đau khổ, cha bất lực, cha thật sự khó chịu, còn đau khổ hơn cả việc xe cán qua vạn .
Đặc biệt là khi con nhảy lầu, linh hồn của cha còn quá yếu, chỉ thể trơ mắt con nhảy xuống, mà thể cứu vãn bi kịch đó. Khi trong nhà chỉ còn một con, cha thấy con nhiều cũng tự sát, cha thấy mà lòng đau như cắt. Cha con một tâm ma, con trả thù kẻ hại c.h.ế.t cha.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Mấy năm nay, cha cũng luôn tìm kiếm hung thủ. Trời phụ lòng , cuối cùng cha tìm đó, chính là Kỳ Vĩ. Hắn một nữa phạm tội, đưa tù, cha khiến treo cổ trong tù.
Thù lớn báo, con gái , cha cũng chuẩn âm phủ báo danh để đoàn tụ với con.
Cha hy vọng con thể buông bỏ chấp niệm, còn sống trong thù hận và đau khổ nữa. Con bước khỏi bóng tối, ôm lấy cuộc đời của chính .
Con gái ơi, thế gian còn nhiều cảnh đang chờ con, con sống vì chính nhé!
Nếu duyên phận, kiếp chúng lẽ còn thể trở thành một gia đình, đến lúc đó, cha chắc chắn sẽ bảo vệ con gái yêu của chúng thật !
đời , cha hy vọng con thể sống thật , chuyện dại dột nữa, vui vẻ sống hết phần đời còn , ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-114.html.]
Cha mãi mãi yêu con.
Ngày xx tháng xx năm xx.
Xem xong lá thư , Kiều Mộng Oánh lập tức nước mắt lưng tròng!
Giờ phút , Kiều Mộng Oánh tin rằng hận nhầm !
Nghĩ đến việc suýt nữa hại c.h.ế.t Kỳ Chính Sơn và Kỳ Yến, cô “bịch” một tiếng, quỳ xuống.
“Kỳ , Kỳ thiếu, xin , ngờ hận nhầm . bao nhiêu cũng thể bù đắp sai lầm phạm , các thể báo cảnh sát bắt !”
Sự hối hận và áy náy trào dâng như thủy triều.
Cô là dám yêu dám hận, dũng cảm thừa nhận sai lầm. Mấy năm nay, tuy hận thù chi phối, nhưng cô bao giờ nghĩ đến việc hại khác.
Kỳ Chính Sơn liếc Kỳ Yến: "Con trai, con xử lý cô thế nào?”
Kỳ Yến để ý đến Kỳ Chính Sơn. Mặc dù lão già họ Kỳ tà thuật đào hoa mê hoặc, nhưng ông cũng tổn thương trái tim . Trong một chốc, định tha thứ cho ông.
Kỳ Yến quét mắt Kiều Mộng Oánh, xua tay: "Nói cho cùng cô cũng là một đáng thương, trách thì chỉ thể trách Kỳ Vĩ. Chuyện cũng lười so đo với cô. Bức thư của cha cô cô sống cho bản , cô cứ theo lời ông !”