Ôn Sương thấy , lập tức tiến lên, kéo Kỳ Chính Sơn đồng thời, giữ chặt cổ tay Kiều Mộng Oánh.
Sức của Ôn Sương lớn, Kiều Mộng Oánh dù đang trong trạng thái mất kiểm soát điên cuồng cũng thể thoát khỏi tay Ôn Sương.
“Loảng xoảng” một tiếng, con d.a.o găm rơi xuống đất.
Hốc mắt Kiều Mộng Oánh đỏ ngầu trừng mắt Ôn Sương: "Cô rốt cuộc là ai, tại giúp kẻ điên cuồng, đạo đức giả ?”
Ôn Sương móc một lá bùa Tĩnh Tâm, cô dán nó lòng bàn tay Kiều Mộng Oánh.
Cảm xúc mất kiểm soát của Kiều Mộng Oánh lập tức dịu vài phần.
Ôn Sương nhíu mày mở miệng: " , cô hận nhầm . Kỳ Chính Sơn thật sự hề đ.â.m c.h.ế.t cha của cô.”
Kiều Mộng Oánh định lắc đầu phủ nhận lời của Ôn Sương, Ôn Sương một bước: "Chiếc xe Maybach đang đỗ trong gara Kỳ gia đúng là xe của Kỳ Chính Sơn. Đó là chiếc siêu xe đầu tiên ông và vợ mua, nên ông vẫn luôn cất giữ.”
“Năm đó đúng là chiếc xe đó đ.â.m c.h.ế.t cha cô, nhưng lái xe Kỳ Chính Sơn, mà là em họ của ông , Kỳ Vĩ. Sau khi Kỳ Vĩ đụng cha cô, ông hoảng hốt xuống xe xem xét, vốn định gọi điện thoại cấp cứu. Lúc lấy điện thoại , ông vô tình rơi tấm danh của Kỳ Chính Sơn. điện thoại còn kịp gọi, ông đột nhiên nhớ đang say rượu lái xe, liền chuyện điên rồ!”
Nghe Ôn Sương , Kỳ Chính Sơn đột nhiên nhớ một vài chuyện cũ.
Kỳ Vĩ là con trai của chú ông, từ nhỏ thích học hành. Sau khi lớn lên, công việc quản lý trong xí nghiệp gia đình, thế là ông nội Kỳ sắp xếp cho tài xế cho ông.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-113.html.]
Ông mơ hồ nhớ một ngày hơn mười năm , một cặp con đến lầu công ty gây rối. Kỳ Vĩ thấy đuổi hai con .
Sau đó Kỳ Vĩ giải thích với ông, đó là một phụ nữ ông bỏ rơi cứu vãn quan hệ.
Lúc đó ông mới tiếp quản Kỳ gia, công việc bận rộn, nên cũng để tâm đến chuyện đó.
“Kỳ Vĩ lái xe cho hai năm, đó phát hiện thường lấy danh của tán tỉnh những phụ nữ đắn, nên sa thải .”
Kiều Mộng Oánh lạnh: "Kỳ Vĩ mấy năm cưỡng h.i.ế.p và g.i.ế.c một cô gái làng chơi, bắt tù. Nghe lâu treo cổ trong tù, các gì cũng là c.h.ế.t đối chứng!”
“Kiều nữ sĩ, cô lâu về ngôi nhà mà cô và cha từng ở ?” Ôn Sương mở miệng hỏi.
Kiều Mộng Oánh mấy năm gần đây đều đang lên kế hoạch trả thù cho cha , cô quả thực lâu trở về.
“Kỳ Vĩ treo cổ trong tù là vì linh hồn của cha cô tìm đến . Cha cô sợ cô sẽ mãi sống trong thù hận, khi ông khiến hung thủ chịu báo ứng, ông nhập một hàng xóm ở quê cô, cho cô một lá thư để trong hòm thư. Nếu cô tin, bây giờ thể về xem.”
Kiều Mộng Oánh nửa tin nửa ngờ.
Phó Tinh Chu lái xe, chở Ôn Sương, Kỳ Yến, Kỳ Chính Sơn và Kiều Mộng Oánh cùng .
Đến khu nhà Kiều Mộng Oánh ở, cô quả thực tìm thấy một lá thư ố vàng trong hòm thư.
Chữ thư đúng là chữ lúc sinh thời của cha cô.