Ban đầu nàng còn cùng Phòng Đại Ni thỉnh thoảng qua xem nhà Cao Đại Sơn, nhưng mấy ngày gần đây, bọn họ còn nữa.
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm cũ, từ sáng sớm, cổng nhà sắp trong thôn đạp hỏng. Ai nấy đều đến xin chữ . Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang mỗi gánh vác một nửa. Phòng Nhị Lang cũng còn thích dán câu đối như nữa, cả phảng phất như trưởng thành một đêm.
Bất quá, vẫn theo Phòng Đại Ni và Phòng Ngôn đến nhà Cao Đại Sơn dán câu đối. Nhìn căn nhà vẫn trống , tâm trạng ba đều chút nặng nề.
Buổi tối theo lệ là đón giao thừa, ngay lúc Phòng Ngôn đang gục Phòng Đại Ni sắp ngủ , đột nhiên hạ nhân tới báo, là bên ngoài lạ đến.
Phòng Đại Lang thấy Phòng Nhị Hà chút buồn ngủ, liền dậy ngoài xem. Phòng Ngôn cảm thấy trong phòng quá ấm, ngủ gà ngủ gật, cũng ngoài cho tỉnh táo. Phòng Đại Ni cũng Phòng Ngôn lôi ngoài cho tỉnh ngủ.
Kết quả, đến cửa, thấy vô cùng quen thuộc.
Không đợi Phòng Ngôn kịp phản ứng, Phòng Đại Lang kéo nàng một cái, cũng hiệu cho nàng sang bên cạnh. Phòng Ngôn , Phòng Đại Ni sắp tới nơi, biểu cảm mặt thật sự vô cùng kích động. Lại đầu kỹ tới, ai khác, chính là Cao Đại Sơn hơn hai năm!
Nhìn đống đồ đạc bên cạnh Cao Đại Sơn, trang phục và biểu cảm mặt . Rồi đầu Phòng Đại Ni, lúc trong đầu Phòng Ngôn chỉ hiện lên một câu: Cầm tay đẫm lệ, nghẹn ngào nên lời.
Giây lát , Phòng Đại Lang lên tiếng: “Bên ngoài lạnh lắm, nhà cả .”
Phòng Đại Ni lúc mới hồn, lau nước mắt nơi khóe mắt, xoay cửa. Cao Đại Sơn thấy phản ứng của Phòng Đại Ni, nhấc chân liền theo.
Phòng Đại Lang chỉ huy hạ nhân bên cạnh: “Đem mấy thứ nhà.”
Vào đến chính phòng, Phòng Nhị Hà thấy đến là Cao Đại Sơn, kích động : “Đại Sơn, con về , quá, cuối cùng con cũng về .” Nói , ông tiến lên sờ sờ Cao Đại Sơn, đ.á.n.h giá từ xuống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-358.html.]
Vương thị thấy Cao Đại Sơn bình an trở về, cuối cùng cũng yên lòng. Một nỗi lo trong lòng bà cuối cùng cũng thể giải quyết.
Cao Đại Sơn Phòng Nhị Hà và Vương thị, lập tức quỳ xuống.
Vừa lúc thấy Phòng Đại Ni, nàng thành . Phòng Đại Ni năm nay 16 tuổi, thành , chắc chắn là vì chờ . Điều lo lắng nhất khi ở trong quân doanh chính là điểm , chỉ sợ Phòng Đại Ni xuất giá, hoặc là còn thích nữa. mà, thấy biểu cảm của Phòng Đại Ni khi , cảm thấy vô cùng may mắn.
Phòng Nhị Hà kéo dậy, nhưng hai lời, dập đầu lạy ba cái xuống đất.
“Đa tạ đại thúc và đại thẩm.”
Vương thị cũng vội : “Con đứa nhỏ , cảm ơn bọn gì. Còn mau lên.” Nói , Vương thị liền hiệu cho Phòng Đại Lang kéo dậy.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Đại Lang còn kịp động, Cao Đại Sơn : “Xin thúc và thẩm gả Tĩnh tỷ nhi cho con.”
Những lời giống như một tiếng sét, “đoàng” một tiếng nổ tung trong cả nhà chính.
Phòng Đại Ni là phản ứng đầu tiên, nàng cầm khăn tay che mặt chạy ngoài. Nào ai hỏi cưới ngay mặt như , cho dù Phòng Đại Ni phóng khoáng, theo đuổi tình yêu đích thực đến , đối với nàng mà , chuyện như cũng vô cùng kinh ngạc.
Nha bên cạnh thấy tiểu thư chạy ngoài, cũng vội vàng chạy theo.
Phòng Ngôn cũng đuổi theo, nhưng nàng tò mò hơn về những gì Cao Đại Sơn trải qua, cho nên nàng cố gắng giảm bớt sự tồn tại của , yên lặng lắng ở một bên. Nếu nàng lên tiếng, chừng nàng sẽ nhớ nàng, và sẽ cho nàng ở đây ngóng. Dù nàng cũng là tiểu cô nương xuất giá, chuyện nam cưới nữ gả như cũng thích hợp để nàng .
Lúc , nàng chắc chắn đang đắm chìm trong niềm vui Cao Đại Sơn trở về, quên mất nàng. Nói đến hy vọng Cao Đại Sơn trở về nhất, khi nàng còn cảm thấy nàng còn sốt ruột hơn cả đại tỷ. Thường xuyên nhắc mãi thôi.