Không ngờ là, bùa bình an còn kịp dùng đến, đối phương đồng ý yêu cầu của nàng.
“Đa tạ.” Đồng Cẩm Nguyên cất lá bùa .
Phòng Ngôn : “Ngài chê là .”
Đồng Cẩm Nguyên : “Sao chê , Ngôn tỷ nhi thể nhớ đến , vui . Sao ghét bỏ chứ. Chùa Hoàng Minh hương khói xưa nay vẫn luôn vô cùng thịnh vượng.”
Nhắc tới chuyện , Phòng Ngôn liền chuyện , nàng than thở: “ , đầu tiên chùa miếu lớn như . Bên trong đông thật. Ta với cha thậm chí còn chính điện để vái lạy, thật sự quá đông, hôm đó trời còn nóng nực, chúng đành vội vàng trở về. Nghe ở đó vị Độ Pháp đại sư nổi tiếng, cũng linh nghiệm .”
Nhắc đến Độ Pháp đại sư, Đồng Cẩm Nguyên liền nghĩ tới mệnh của , bưng ly bàn lên uống một ngụm, che giấu sự bối rối.
“Có lẽ là linh nghiệm. Rất nhiều chuyện cũng thần phật thể tính , vẫn là dựa chính .”
Phòng Ngôn tuy rằng chính cũng chuyện thần quái, cũng coi như là từng gặp thần phật, nhưng vẫn gật đầu: “Huynh đúng.”
Một lát , Chiêu Tài liền mang sổ sách đến.
Đồng Cẩm Nguyên đặt sổ sách mặt Phòng Ngôn, : “Đây là tiền lời từ máy tuốt hạt ngô cho đến nay, cô xem qua .” Nói xong, Đồng Cẩm Nguyên liếc Chiêu Tài, Chiêu Tài vội vàng đặt chiếc rương nhỏ đang cầm trong tay xuống bên cạnh Phòng Ngôn.
Phòng Ngôn Đồng Cẩm Nguyên, hiểu lắm đây là ý gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-352.html.]
Đồng Cẩm Nguyên giải thích: “Đây là hoa hồng bán máy tuốt hạt ngô. Ta nghĩ nghĩ , vẫn là nên chia hoa hồng cho cô. Ta , đưa nhiều cô chắc chắn sẽ từ chối, cho nên chỉ chia cho cô hai thành.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn ngờ Đồng Cẩm Nguyên cuối cùng vẫn đưa tiền cho nàng, đồng ý sảng khoái như , nàng là sẽ hậu tạ, ngờ chờ nàng ở đây. Nàng còn tưởng đại ca nàng thi đỗ cử nhân, lễ vật tặng là đáp lễ , ngờ .
Nghĩ đến đây, nàng : “Đồng đại ca, khách sáo quá . Các bán máy móc cũng kiếm bao nhiêu tiền, tiền công thợ, tiền thuê nhà, phí vận chuyển, những thứ đó đều tốn ít, trừ những khoản đó, cũng còn bao nhiêu, mà còn chia cho hai thành. Chẳng nhận quá nhiều tiền ?”
Đồng Cẩm Nguyên : “Bởi vì đây là của hồi môn của mẫu , tuy là quản lý, nhưng một việc vẫn thể tự quyết, cho nên chỉ chia cho cô hai thành. Nếu cô chê ít, thêm cho cô một thành nữa nhé?”
Phòng Ngôn thiếu niên mắt, cảm thấy hai bọn họ căn bản cùng một chuyện. Nàng mở xem qua bạc trong rương, : “Xem kiếm lời ít tiền nha, Đồng đại ca khách khí , xin nhận.” Phòng Ngôn thầm nghĩ, cứ từ chối mãi cũng . Dù Đồng gia cũng gia nghiệp lớn, bọn họ đưa, nàng cứ nhận là .
Đồng Cẩm Nguyên gật đầu: “ là kiếm lời ít, đều là nhờ Ngôn tỷ nhi.”
Phòng Ngôn : “Đồng đại ca khách sáo .”
Trở về sương phòng ở hậu viện, Phòng Ngôn mở rương đếm, bên trong tổng cộng là ba trăm lượng chẵn, xem cửa hàng đồ gỗ Giang Ký kiếm ít. Quả nhiên gia nghiệp lớn khác. Một món đồ nho nhỏ mà thể kiếm nhiều tiền như trong thời gian ngắn.
Phòng Ngôn đem tiền cất gian của . Toàn bộ tiền của nàng đều để ở bên trong, nhiều tiền mà Phòng Nhị Hà bọn họ , nàng đều đổi thành ngân phiếu, cất đây. Dù thì rương, hầm chứa đồ an đến mấy, cũng an bằng chỗ của nàng. Huống hồ còn chiếm trọng lượng. Không việc gì thì lôi đếm, xem tài sản hiện tại của , đó liền càng động lực kiếm tiền.
Phòng Ngôn gọi Cẩu Thặng , hỏi nó kinh thành thêm một chuyến nữa . Bởi vì Hồ Bình Thuận ngày mai , nhiều chuyện vẫn là nên chuẩn sớm thì hơn. Cẩu Thặng mới từ kinh thành trở về, ý kiến của nó thế nào.