Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 78:8
Cập nhật lúc: 2025-11-17 15:20:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Dạng gật đầu: "Vâng... Em thăng lên nhị phẩm, tăng giá trị cơ thể."
Hà Tùng : "Ừm, Trại huấn luyện thực chiến chế độ đơn và nhiều , nếu là em... thể trực tiếp chọn chế độ đơn, hiệu suất cao hơn nhưng phí cũng cao hơn."
Lê Dạng đến thu phí là thấy đau đầu, nhưng vẫn căng da đầu hỏi: "Bên đó thu phí thế nào ạ?"
"Cảnh giới nhị phẩm thì... chắc 10 điểm cống hiến một giờ."
"..."
Lê Dạng đang giữa mùa hè mà hít một ngụm khí lạnh, cô mặt mày đau khổ hỏi: "Vậy cảnh giới nhất phẩm thì ?"
"Nhất phẩm rẻ hơn chút, chắc chỉ cần 7 điểm cống hiến."
Cũng rẻ hơn bao nhiêu !
Lê Dạng hỏi: "Vậy phòng huấn luyện thực chiến , huấn luyện thế nào ạ?"
Hà Tùng giải thích: "Rất đơn giản, em chỉ cần chọn dị thực hoặc dị thú đối chiến, g·iết nó là ."
Điều Lê Dạng vui, cô hỏi tiếp: "Không giới hạn lượng ?"
"Không giới hạn lượng, chỉ giới hạn thời gian."
"Vậy lỡ em g·iết quá nhiều..."
"Yên tâm , dù em một giờ g·iết mấy chục con dị thú, kho dự trữ của phòng huấn luyện cũng đủ."
Lê Dạng tò mò: "Thầy ơi, mấy dị thực với dị thú từ ?"
Hà Tùng ho nhẹ: "Viện nghiên cứu bên khoa Ngự thú mỗi ngày đều sản xuất lượng lớn dị thú và dị thực, tất cả đều thả trại huấn luyện thực chiến."
Lê Dạng: "........." Ra là , đúng là một chuỗi sản xuất khép kín.
Lê Dạng nghĩ đến khoa Ngự thú hình như nghiên cứu "thú loại", lo lắng: "Em chỉ g·iết dị thực thôi, đủ ạ?"
"Đủ!"
"Khoa Ngự thú cũng đào tạo dị thực ?"
"Khoa Ngự thú đào tạo gì cả, họ chỉ nghiên cứu thế nào để 'biến thái' thôi."
"???"
"Là biến thái theo nghĩa đen, đổi hình thái ban đầu, tâm lý biến thái." Mặc dù tâm lý của khoa Ngự thú đa phần đều bình thường lắm.
"Ra là ..." Lê Dạng mở mang kiến thức.
Hà Tùng tiếp: " , em thêm bạn với , phần thưởng nhiệm vụ treo thưởng, còn chuyển cho em."
Lê Dạng: "!"
Học trưởng đúng là , đang buồn ngủ thì gặp gối đầu.
Phần thưởng nhiệm vụ treo thưởng khá hậu hĩnh, 70 điểm cống hiến. Hà Tùng chuyển thẳng cho Lê Dạng 60 điểm, : "Đây là nhất trí đồng ý, nếu em đẩy tên tà giáo đồ tự bạo , bọn toi mạng hết ."
Lê Dạng thật sự nghèo rớt mồng tơi, cũng khách khí với họ: "Cảm ơn học trưởng!"
Có 60 điểm cống hiến , Lê Dạng lập tức chạy đến phòng huấn luyện thực chiến, thử xem thu hoạch tuổi thọ .
Phòng huấn luyện thực chiến bên ngoài chỉ là một khu giảng đường, trong quản lý viên uể oải đưa một bản thỏa thuận an , đó chi chít chữ, tóm là: Đánh thì bấm cứu viện, bấm chậm tự gánh hậu quả.
10 điểm cống hiến bay vèo, Lê Dạng đau lòng đến co quắp.
Lấy chìa khóa, tìm đúng phòng, Lê Dạng đẩy cửa bước . Bên trong một giao diện thao tác, thông báo khá đơn giản.
"Xin mời chọn sinh vật biến dị."
Lựa chọn nhiều, nhưng đều phân chia dị thú và dị thực theo cảnh giới, từ nhất phẩm sơ giai đến nhị phẩm cao giai.
Lê Dạng cẩn thận chọn dị thực nhị phẩm sơ giai.
Đếm ngược sáng lên, một dị thực há cái miệng như chậu m.á.u . Lê Dạng sớm bật Tàng Ảnh, ẩn hình.
Dị thực cảm nhận , yên tại chỗ.
Lê Dạng lặng lẽ vòng lưng nó, Tinh Binh phụt một tiếng đ.â.m , dị thực đột ngột đầu, há mồm táp về phía cô.
Lê Dạng nhanh chóng mở Mộc Thuẫn, đỡ một chút phóng mấy đạo Quang Nhận.
Bằng bằng bằng, mỗi đạo quang nhận của cô đều đ.á.n.h trúng nhược điểm một cách chuẩn xác, nhanh xử lý xong đóa hoa ăn thịt .
Lê Dạng thở phào, thời gian: "Vậy mà mất sáu phút."
Trung bình sáu phút một con, một giờ mới 10 con.
Mà tuổi thọ nhận ... 10 năm.
Cái gì!
Lê Dạng chằm chằm con : "Hệ thống c.h.ế.t bằm, đây cho ! Dị thực nhị phẩm sơ cấp, nên là 20 năm ?!"
Hệ thống giả c·hết.
Lê Dạng dâng lên một dự cảm lành: "Chẳng lẽ là vì lên nhị phẩm ? Vậy bây giờ thu hoạch lúa mì biến dị nhất phẩm... còn một cây một năm ?"
Lê Dạng c.ắ.n răng, bảng điều khiển chọn một dị thực nhất phẩm sơ giai, gốc dị thực là quen, một gốc hoa ăn thịt .
Đối mặt với dị thực nhất phẩm, Lê Dạng lười cả bật Tàng Ảnh, đóa hoa ăn thịt c.ắ.n về phía cô, Lê Dạng trực tiếp dùng Mộc Thuẫn đập miệng nó, đó mấy đạo Quang Nhận b·ắn , xuyên thủng nó.
【 Tuổi thọ +1 tháng. 】
Lê Dạng chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng, dự cảm thành sự thật.
Dị thực nhất phẩm sơ giai, ban đầu nên là một năm, giờ chỉ còn một tháng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-788.html.]
Vậy chẳng lúa mì nhất phẩm của cô cũng chỉ còn thu nhập một tháng tuổi thọ ?
Trời! Sập!!
Lê Dạng g·iết một dị thực nhất phẩm trung giai:
【 Tuổi thọ +1 tháng 】
Dị thực nhất phẩm cao giai:
【 Tuổi thọ +1 tháng. 】
Dị thực nhị phẩm trung giai:
【 Tuổi thọ +20 năm 】
Dị thực nhị phẩm cao giai:
【 Tuổi thọ +30 năm 】
Lê Dạng thở hồng hộc ngã vật phòng huấn luyện. Tinh quang của cô cạn, thời gian trong phòng huấn luyện cũng còn nhiều.
Mà cô cũng nắm quy luật.
Việc thu hoạch tuổi thọ quả nhiên đơn giản như , khi cảnh giới của cô tăng lên, thu hoạch từ những cây cối thấp hơn cảnh giới bản đều giảm xuống còn 1 tháng, chỉ những thứ cùng cấp mới nhận phần thưởng tuổi thọ tương xứng.
Đương nhiên, nếu cô thực lực vượt cấp g·iết chóc, vẫn sẽ nhận phần thưởng tuổi thọ gấp bội. Ví dụ như khi cô ở nhất phẩm, g·iết dị thực nhị phẩm sơ cấp sẽ 20 năm tuổi thọ.
Thư Sách
là họa vô đơn chí, Lê Dạng "đốt mạng" ngày càng hăng, mà đường kiếm mạng thu hẹp.
Không !
Trông chờ phòng huấn luyện thực chiến quá lỗ.
Một giờ 10 điểm cống hiến, mới kiếm tới 100 năm!
Vẫn nghiên cứu lúa mì biến dị...
Lê Dạng chạy về khoa Nông nghiệp, dùng tinh thần gào to: "Thầy ơi thầy ơi, khoa Nông nghiệp chúng chỉ nghiên cứu lúa mì biến dị nhất phẩm thôi ? Có nhị phẩm ? Có cây trồng nào khác ?"
Tư Quỳ một lúc mới trả lời: "Có."
"Ở ạ!"
"Đều ở viện nghiên cứu."
"Ồ," Lê Dạng mừng rỡ, "Chúng cũng viện nghiên cứu á? Ở thầy!"
"Ta tiền duy trì, trường thu hồi , hiện tại... chắc là đang ở bên khoa Đan dược."
"..............."
Lê Dạng nhịn hỏi thêm: "Thầy ơi, nhà còn bảo bối nào lưu lạc bên ngoài nữa ?"
"...Có."
"Ví dụ như..."
"Con tạm thời dùng , hãy ."
Lê Dạng gì đây, chỉ thể kẻ "hẹp hòi" như cô vớ ông thầy "rộng lượng" quá, cũng coi như... bù trừ cho .
Khoa Đan d.ư.ợ.c ...
Lê Dạng tìm kiếm thông tin liên quan diễn đàn.
Viện nghiên cứu độc quyền của khoa Nông nghiệp, mà là trường phân bổ cho các khoa lớn, đặc biệt là khoa Đan dược, khoa Đúc binh và khoa Ngự thú, đều vài viện nghiên cứu, nghiên cứu các đề tài khác , trường sẽ cấp kinh phí dựa thành quả nghiên cứu của các khoa, mỗi năm đều đầu tư một khoản lớn.
Khoa Nông nghiệp ngay cả còn chẳng , dĩ nhiên đưa thành quả nghiên cứu.
Sau khi trường thu hồi viện nghiên cứu , hai năm khoa Đan d.ư.ợ.c mua .
Lê Dạng cũng rõ viện nghiên cứu , còn lưu thành quả nghiên cứu của các tiền bối khoa Nông nghiệp năm đó ...
Chắc là .
Dù khoa Đan d.ư.ợ.c cũng cần nghiên cứu các loại tài liệu, mà tài liệu ... tinh thực cũng chiếm phần lớn.
Chỉ điều khoa Nông nghiệp nghiên cứu cách bồi dưỡng cải tiến, còn khoa Đan d.ư.ợ.c thì nghiên cứu cách phân giải tinh luyện, phương hướng khác .
Lê Dạng tra cái giá mà khoa Đan d.ư.ợ.c bỏ để mua viện nghiên cứu năm đó —
50 vạn điểm cống hiến.
Cô trợn mắt màn hình, sợ nhầm đơn vị.
Là điểm cống hiến đúng ?
Là cái điểm cống hiến tỷ lệ quy đổi 1:10000 đúng ?
50 vạn điểm tương đương với 50 tỷ!
Cô lập tức dập tắt ý định mua viện nghiên cứu.
cách lúc nào cũng nhiều hơn khó khăn, Lê Dạng lóe lên ý tưởng: "Học thêm chuyên ngành phụ!"
Cô hiện lên nhị phẩm, thể chọn học chuyên ngành phụ.
Lê Dạng vốn còn đang phân vân giữa khoa Đan d.ư.ợ.c và khoa Đúc binh, giờ thì chút do dự.
Khoa Đan dược!
Cô sẽ dùng phận sinh viên học chuyên ngành phụ để trộn , xem thể "cuỗm" tài liệu bồi dưỡng cây trồng từ viện nghiên cứu !
Không chỉ , một khi phận sinh viên phụ tu khoa Đan dược, cô thể thông qua việc buôn bán đan d.ư.ợ.c để kiếm tiền.
À... "mạng" của cô hiện tại quá ít, "đốt" nổi.
Cứ lấy phận phụ tu tính!
Góc hài hước của tác giả:
Khoa Đan dược: Ngươi đừng qua đây mà [ ròng]!