Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 72:2

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:37:43
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Nhiệm vụ ngoài trường hệ khó cao, mỗi năm đều ít học viên c.h.ế.t trong lúc nhiệm vụ treo thưởng, nên diễn đàn nhiều bài chia sẻ kinh nghiệm.

Tuy thu phí, nhưng so với mạng sống, 0.1 công huân thật sự chẳng đáng là gì.

Mức độ tàn nhẫn của tà giáo đồ vượt xa tưởng tượng của Lê Dạng. Không ít học trưởng cảnh báo tân sinh: "Tuyệt đối đừng coi thường bất kỳ tà giáo đồ nào, dù mới Nhất Phẩm Giai 1."

Đã từng một học viên Nhị Phẩm cao giai, vì coi thường một tà giáo đồ Nhất Phẩm cấp thấp, mà đối phương tấn công kiểu tự bạo, nổ thành thực vật.

Ngoài việc lật xem kinh nghiệm, Lê Dạng còn chuẩn kỹ càng khi chiến đấu.

Đầu tiên là vũ khí, cô chi 30 điểm công huân mua một món tinh binh tay, "đốt" 30 năm mạng, nâng nó lên Nhị Phẩm.

Tiếp theo là đan dược, cô đến hỏi Tư Quỳ , xem thể dùng các loại đan d.ư.ợ.c hồi phục .

Tư Quỳ : “Với cảnh giới hiện tại của con... ngoài phá cảnh đan thì mấy thứ khác cũng , nhiều lắm là tích tụ chút tạp chất, ảnh hưởng tiến độ tu luyện.”

Lê Dạng sợ nhất chính là ảnh hưởng tốc độ tu luyện.

Tốc độ tu luyện của cô phụ thuộc việc cô tích cóp bao nhiêu mạng.

Trễ nải một hai năm, thậm chí là mười, hai mươi năm, đối với Lê Dạng cũng chẳng là gì.

Chỉ là đan d.ư.ợ.c hồi phục cũng đắt thật.

Ví dụ như đan chữa thương Nhất Phẩm, giá niêm yết là 5 điểm công huân, nhưng đa đều mua giá cao, giá giao dịch phổ biến là 7 điểm công huân.

Bảy vạn đồng đấy!

Nghĩ đến việc nó thể cứu mạng, Lê Dạng mua năm viên.

Tiện tay "đốt" 50 năm mạng, nâng tất cả lên Nhị Phẩm.

Sau một hồi tiêu pha, điểm công huân Lê Dạng "lừa" từ sư phụ chẳng còn bao nhiêu.

Ngoài đan chữa thương, còn đủ loại đan d.ư.ợ.c tăng ích (buff) lòe loẹt, ví dụ như tăng tốc độ, tăng sự tập trung, bộc phát cao trong thời gian ngắn...

Mấy loại đan còn đắt hơn, tùy tiện một viên là 10 điểm công huân.

Lê Dạng 15 điểm công huân ít ỏi đáng thương của , cố nén cái tay "chốt đơn" .

Đan d.ư.ợ.c tăng ích đều là lừa đảo! Mình cần!

Nói thôi, chứ Lê Dạng vẫn mua một viên “Đan Bạo Tốc”. Làm thể từ chối một viên đan giúp bộc phát tốc độ từ giá trị thể 400 lên 800 chứ?

Chạy nhanh mới sống lâu.

Câu quảng cáo quá trúng tim đen của Lê Dạng, khiến cô ngần ngại tiêu thêm 10 điểm công huân.

Không thể tiêu thêm nữa!

Lê Dạng ép đóng giao diện, buộc bản rời khỏi trung tâm giao dịch.

Rất nhanh đến thời gian hẹn, Hà Tùng phát lệnh tập kết, năm cùng đến cổng Đông của trường.

Lê Dạng cũng một bộ đồ tác chiến gọn gàng, đeo một cái ba lô nhỏ.

Hà Tùng: “Anh chuẩn ba viên đan chữa thương Nhất Phẩm, đến lúc đó xem tình hình mà dùng.”

Anh Oang Oang cảm động , lập tức : “Lão Hà! Vẫn là đỉnh nhất oa!” Chỉ thiếu điều nhào lên ôm hôn thắm thiết.

Chiêm Phi cũng : “Thuốc đắt lắm, chúng cố gắng dùng đến.”

Hà Tùng: “Cẩn tắc vô ưu.”

Lê Dạng: “...” Cô lặng lẽ xóc cái ba lô nhỏ, bên trong năm viên đan chữa thương Nhị Phẩm.

Ừm, hy vọng dùng đến!

Năm cùng xuất phát. Trên đường , Hà Tùng kỹ một nữa kế hoạch hành động, khi xác nhận ai cũng rõ, về phía Lê Dạng: “Sống sót là quan trọng nhất.”

Lê Dạng gật đầu: “Học trưởng yên tâm!”

Phá cảnh thể cơ hội, nhưng mạng thì chỉ một.

Tất cả đều lấy việc thành nhiệm vụ chủ.

Cùng lắm thì tích lũy kinh nghiệm, tiếp.

Hà Tùng lái xe đưa họ rời trường. Lê Dạng đầu , hướng về phía khoa Tinh Pháp.

Sự kiện Thụ Tháp, tuy khoa Nông học đại thắng, nhưng Lê Dạng cũng đắc tội Thẩm Bỉnh Hoa đến tận xương tủy.

Đó là một Tông Sư Thất Phẩm, Thẩm Bỉnh Hoa g.i.ế.c cô dễ như bóp c.h.ế.t một con kiến.

Nếu Thẩm Bỉnh Hoa thật sự động sát tâm, thì lúc Lê Dạng rời trường chính là cơ hội nhất.

, Lê Dạng chặn họng , khiến Thẩm Bỉnh Hoa dám tâm tư mờ ám.

thì "thiết lập" của nữ sĩ Thái Dương Hoa vô cùng vững chắc.

Thẩm Bỉnh Hoa tin thật là bà thể cho nổ tung khoa Tinh Pháp.

Lê Dạng gạt bỏ suy nghĩ, tập trung hành động bao vây tiêu diệt tà giáo đồ sắp tới.

Hà Tùng dẫn họ gặp của quân phòng vệ thành phố. Hai bên trao đổi thông tin, xác định gì biến cố, liền chuẩn tiến hành theo kế hoạch.

Anh Oang Oang phụ trách liên lạc với Chấp Tinh Giả hệ Tinh Thần của quân phòng vệ. Một khi bên bắt đầu hành động, họ sẽ thừa loạn lẻn buổi tụ tập.

Bốn mai phục xong xuôi, Hà Tùng với Lê Dạng: “Em theo chúng , lệnh thì tắt Tàng Ảnh.”

Lê Dạng gật đầu: “Em hiểu .”

Bốn Hà Tùng tinh kỹ ẩn nấp dễ dàng như Tàng Ảnh, nhưng họ cách ẩn nấp của riêng , cộng thêm sự quấy nhiễu của quân phòng vệ, họ thể lẻn nhẹ nhàng.

Địa điểm tụ tập của tà giáo đồ là một nhà xưởng bỏ hoang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-722.html.]

Nhìn từ bên ngoài, chỉ cảm thấy nơi đây hoang vu tịch mịch, trống trải lạnh lẽo. Nhà xưởng từng vô cùng náo nhiệt cứ thế lãng quên ở một góc thành phố, hỏi thăm.

Bóng đêm dần buông xuống, thể lờ mờ thấy bên trong nhà xưởng chút ánh sáng lay động.

Lê Dạng nuốt nước bọt, chút căng thẳng.

Đây là đầu tiên cô nhiệm vụ, cũng là đầu tiên cô giao thủ với khác theo đúng nghĩa.

Tên xâm nhập đáng kể, năng lực của quá yếu, một cú Quyền Bạo bay màu.

, tên cầm đầu tà giáo đồ là Tam Phẩm, còn mấy phó thủ Nhị Phẩm, cộng thêm mười mấy thành viên Nhất Phẩm... Mà bản Lê Dạng cũng mới chỉ Nhất Phẩm mà thôi.

Giọng Oang Oang vang lên trong tinh thần hải của họ: “Hành động!”

Vừa dứt lời, bên phía nhà xưởng liền truyền đến tiếng ồn ào rõ rệt, hiển nhiên là của quân phòng vệ xuất động.

Hà Tùng hiệu, bốn nhanh chóng lao về phía nhà xưởng.

Lê Dạng nhờ Tàng Ảnh, nghi ngờ gì là che giấu nhất, nhưng bốn Hà Tùng cũng hề kém cạnh, nếu kỹ, khó phát hiện họ.

Vừa nhà xưởng, mùi m.á.u tanh xộc thẳng mũi, sặc đến mức Lê Dạng suýt nữa nôn khan. Cô tập trung kỹ, chỉ cảm thấy dày cuộn lên, cơm tối hôm qua cũng sắp trào .

Đó là một tế đàn đẫm máu, xung quanh là sáu cây cột, mỗi cây cột đều trói một thiếu niên mảnh vải che , họ nhiều nhất cũng chỉ 17-18 tuổi.

Lúc , n.g.ự.c họ rạch một vết dài, m.á.u tươi ồng ộc chảy , nhuộm đỏ tế đàn, tạo thành từng vũng m.á.u dính nhớp.

Chiêm Phi tức giận chửi: “Đám súc sinh !”

Hà Tùng lao lên, trường kiếm trong tay tuốt vỏ, chĩa thẳng tên đường chủ Tam Phẩm mặc áo choàng đen đang tế đàn.

Ba Chiêm Phi cũng phản ứng nhanh, lập tức theo , họ chặn mấy tên phó thủ Nhị Phẩm , cho chúng quấy rầy Hà Tùng chiến đấu.

Cảnh tượng mắt tác động quá lớn đến Lê Dạng, khiến cô hồi lâu hồn nổi.

Những thiếu niên là học viên, cô thấy tinh khiếu n.g.ự.c họ, cơ bản đều mở hai cái, nhưng lúc tinh khiếu đào sống, chỉ để một cái hốc đen trống rỗng.

Tinh khiếu thể đào !

Mà trong cơ thể tên đường chủ Tam Phẩm , vô cớ thêm mười hai tinh khiếu!

Tinh khiếu và cảnh giới là tương ứng với .

Thư Sách

Nhất Phẩm nhiều nhất là 4 tinh khiếu.

Nhị Phẩm là 5-10 cái.

Tam Phẩm là 10-30 cái.

Tên đường chủ mắt vốn chỉ là Tam Phẩm trung giai, giờ dựa 12 tinh khiếu vô cớ thêm mà thăng lên cao giai!

“Nguy hiểm...” Lê Dạng thể kết nối tinh thần hải với Hà Tùng, nhưng rõ ràng tình báo sai. Hà Tùng chỉ là Tam Phẩm Giai 3, đ.á.n.h tên đường chủ Tam Phẩm cao giai !

Keng!

Trường kiếm của Hà Tùng chặn . Tên cầm đầu tà giáo đồ giận tím mặt: “Tìm c.h.ế.t!”

Hắn vươn tay chộp tới, tóm lấy vai Hà Tùng, xé rách một mảng thịt.

Sắc mặt Hà Tùng trắng bệch, vội lùi , nhanh chóng dùng một viên đan chữa thương, nhưng tên đường chủ thể cho cơ hội hồi phục, móng vuốt sắc như thép chộp tới.

Lê Dạng c.ắ.n răng, nuốt viên Đan Bạo Tốc, lập tức vọt tới mặt Hà Tùng.

Con ngươi Hà Tùng co rút dữ dội: “Không , em cản nổi ...” Anh nhận cảnh giới tăng vọt của tên cầm đầu .

Cùng là Tam Phẩm, nhưng Tam Phẩm cao giai thể g.i.ế.c c.h.ế.t mấy Tam Phẩm cấp thấp!

Ngay cả Hà Tùng cũng chống đỡ nổi, Lê Dạng, một Nhất Phẩm đỉnh phong, chịu nổi!

Rầm một tiếng!

Mộc Thuẫn Giai 2 bộc phát hiệu quả phòng ngự kép, tuy thể chặn đòn đ.á.n.h của tên đường chủ, nhưng cũng hóa giải phần lớn sát thương.

Lực còn ập đến Lê Dạng, "Người Cần Mặt, Cây Cần Vỏ" Giai 3 linh hoạt khởi động, hấp thụ nốt phần lực va chạm đó.

May mà bảo vệ mạng Hà Tùng, Lê Dạng c.ắ.n răng: “Học trưởng, tấn công!”

Đan chữa thương hiệu quả , tuy giúp Hà Tùng hồi phục vết thương, nhưng cũng giúp sức rút kiếm.

Anh nhanh chóng vòng mặt Lê Dạng, nhắm thẳng tim tên đường chủ, phóng thích tinh kỹ - Liệt Không Thức.

Tiếng xé gió rít lên.

Trường kiếm đ.â.m n.g.ự.c tên cầm đầu tà giáo đồ một cách định, chính xác và tàn nhẫn.

Lê Dạng lập tức phóng thích Tàng Ảnh, che giấu hình, lùi về phía .

Cô để ý tình hình của các đồng đội khác, mấy tên phó thủ tăng cấp, ba Chiêm Phi thể miễn cưỡng cầm cự.

, thể đ.á.n.h lâu.

Đây dù cũng là địa bàn của tà giáo đồ, khó đảm bảo viện binh.

Điều Lê Dạng là, trong bóng tối một đôi mắt đỏ ngầu, đang chằm chằm cô.

Tiểu kịch trường chúc Tết chịu trách nhiệm:

Tiểu Lê Hoa: Chúc mừng năm mới nha, chúc tuổi thọ nhiều hơn, tiền tiền nhiều hơn, vui vẻ nhiều hơn [rải hoa]!

Nữ sĩ Thái Dương Hoa: Ăn Tết ? Ta cho nổ khoa Tinh Pháp góp vui cho .

Ba tổ Phong Lữ Hạ: Tết vui vẻ, đến khoa Nông học ăn bánh bao biến dị cỡ bự nha!

Vu Hồng Nguyên: Mẹ, Tết , lì xì cho các thiên thần nhỏ đang truyện .

Nữ sĩ Úc ( Vu) vung tay: Phát phát phát!

Phương Sở Vân (nghiêm túc soạn tin nhắn): Sở Vân cùng ba và chị gái, chúc việc suôn sẻ, vạn sự đại cát.

Tiểu đội Hà Tùng: Chờ... chờ bọn sống sót nhé.

Nữ sĩ Thẩm Băng Hoa: Ai kéo con lừa đảo , tặng riêng một tòa Thụ Tháp!

Một gốc Cửu Phẩm Liên Tâm nào đó: Có ai bụng chôn xuống đất, để nảy mầm ... Tặng tuổi thọ, tác dụng phụ... [Vận may Liên Liên]

Loading...